ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1823

không nhận ra thái tử điện hạ, lúc trước không biết mà đắc tội, thỉnh điện
hạ tha thứ!”

“Ngươi chưa gặp ta, đương nhiên không biết ta rồi, làm sao mà có thể

trách tội. Đứng lên đi.” Mã Duy vừa đứng thẳng thì Minh Trạm lại cất cao
tiếng, “Lão thúc–”

Đầu gối Mã Duy lại mềm nhũn, quỳ xuống trước mặt Minh Trạm, cầu

xin, “Điện hạ đừng giễu cợt vi thần nữa.”

“Đừng hễ một chút lại quỳ, ta không thích kẻ khác quỳ trước mặt ta.”

Minh Trạm đỡ lấy Mã Duy, Mã Duy liền thuận thế đứng dậy, Minh Trạm
cười, “Chỉ đùa một chút mà thôi. Lúc trước ngươi cũng không biết thân
phận của ta, ta cũng có ý giấu diếm, đây cũng là duyên phận của quân thần
chúng ta. Phi Phi đã sớm nói với ta rằng ngươi là người trượng nghĩa, sau
khi gặp mặt thì quả nhiên là danh bất hư truyền. Ngươi không cần để ý
chuyện trước kia, ta thích người thẳng thắn thành khẩn, những người dám
nói lời chân thật với ta thật sự là quá ít. Hy vọng giữa chúng ta vẫn như
trước kia.”

“Chỉ cần điện hạ không chê vi thần nói chuyện thô thiển thì điện hạ hỏi

gì, vi thần sẽ trả lời tường tận chi tiết.” Kỳ thật Mã Duy ngoại trừ kinh ngạc
thì còn cảm thấy có một chút may mắn, hắn nghĩ lại hành vi cư xử của
mình khi Minh Trạm vừa đến đây, tuy rằng thô lỗ một chút, bất quá hắn và
Minh Trạm sống chung khá tốt. Nếu tự đánh giá thì hắn cảm thấy Minh
Trạm cũng tốt lắm, ít nhất Minh Trạm cũng không khó thân cận, lại hiểu lý
lẽ, “Nếu điện hạ không có gì phân phó thì thần xin giao lại chuyện quân
doanh rồi điều động nhân thủ ra ngoài.”

“Hảo,” tiểu mũm mĩm nói một tiếng, thấy Mã Duy bị dọa kinh hãi, tạm

thời thiện lương mà tha cho Mã Duy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.