ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1827

Minh Trạm cười ha ha, “Mã tướng quân còn ngốc hơn cả Tống đại nhân,

ta ở nơi này của hắn ba ngày vậy mà hắn chẳng hề phát giác.”

Chuyện này ngoại trừ một mình Minh Trạm vui sướng thì những người

khác cho dù muốn cười phụ họa cũng cảm thấy cười không nổi. Vương đại
nhân lập tức đứng dậy, nhấc lên quan bào, quỳ gối xuống đất, vẻ mặt trung
tâm, vô cùng nghiêm chỉnh, nói năng có khí phách, bắt đầu can gián, “Thân
phận của điện hạ vô cùng tôn quý, cải trang xuất hành như vậy, ngàn dặm
xa xôi, trên đường ngộ nhỡ có gì bất trắc thì phải làm sao đây? Thiên chi
kiêu tử phải cẩn thận, điện hạ phải trân trọng thân mình bởi vì quốc gia bởi
vì xã tắc.”

“Được rồi, phụ hoàng đã đồng ý rồi mà. Với lại, hiện tại quốc thái dân

an, làm gì có chuyện bất trắc xảy ra? Chẳng phải ta đã bình an đến đây hay
sao?” Vương lão đầu xưa nay có tật xấu thích bới móc, vì vậy Minh Trạm
bèn bắt lỗi hắn, ngăn cái miệng của hắn lại, đỡ cho hắn cứ dong dài không
ngớt, vì thế liền mỉm cười hỏi, “Nếu quan viên một quốc gia hô thiên hạ
thái bình, mà ngay cả thái tử cũng không dám xuất hành rời khỏi hộ vệ
quân, đây thật sự là thiên hạ thái bình ư? Còn các ngươi, sớm lên đường từ
một tháng trước, vì sao lại đến muộn hơn cả ta!”

Vương đại nhân nhất thời lúng túng, “Là chúng thần vô dụng, ở Sơn Tây

gặp bão tuyết, không thể lên đường, phải ở trạm dịch dừng lại ba ngày, đợi
tuyết ngừng, đường xá lại không dễ đi, cho nên trì hoãn đến hiện tại.”

“Có thế chứ, ta nghĩ tất là có nguyên do. Lão thiên gia giữ các ngươi lại

cũng là chuyện bất đắc dĩ, không liên quan đến chuyện vô dụng hay hữu
dụng. Nếu các ngươi vô dụng thì ta cần gì phải phái các ngươi làm Khâm
sai.” Minh Trạm nói, “Sau này cho dù có khiêm tốn thì cũng đừng nói
những lời như vậy. Các ngươi khiêm tốn thì không sao nhưng lại làm ta
dính dáng vào thì thật mất mặt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.