ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1856

Phượng Cảnh Kiền cầm tấu chương cùng với các bí văn mà Minh Trạm

dâng lên, đặt trên án thư, nhẹ nhàng thở dài, xem ra hắn có thể rút lui sớm
rồi.

Sau khi Phượng Cảnh Nam thu được tin này thì lại âm thầm đắc ý: Thấy

bản lĩnh thu mua lòng người của nhi tử nhà ta thế nào? Nếu không phải vì
thế thì ta chết sống không thích hắn ở Vân Nam làm gì? Hắn đòi ở Vân
Nam hai năm khiến lão tử phải lánh sang một bên! Đi làm thái tử đi, rốt cục
lão tử được giải thoát rồi.

Đương nhiên Phượng Cảnh Nam rất cảm thông cho tình cảnh của huynh

trưởng, còn cố ý viết một phong thư dài trấn an huynh trưởng một phen.

Cũng có người ám chỉ Phượng Cảnh Kiền, thái tử điện hạ thu mua lòng

người như vậy ở bên ngoài, có đặt ngài ở trong mắt hay không?

Phượng Cảnh Kiền thầm nghĩ, tìm Minh Trạm đến là để Minh Trạm làm

Hoàng đế, Minh Trạm không thừa dịp hiện tại mà thu mua lòng người,
chẳng lẽ còn phải giả vờ khách sáo thanh cao nữa hay sao, Minh Trạm cũng
không phải người như thế! Huống chi còn có tên tiện nhân ở bên cạnh nhi
tử bảo bối nhà hắn, lại càng không biết mang đến bao nhiêu chủ ý thối nát
nữa!

Giờ khắc này Minh Trạm đang bận rộn ở bên cạnh Nguyễn Hồng Phi,

đêm qua Minh Trạm rốt cục như nguyện, Nguyễn Hồng Phi nằm trên
giường, đôi má ửng đỏ, hơi hơi sốt cao, trong mắt giống như rưng lệ, mày
cau lại, vẻ mặt đau đớn tiều tụy.

“Nào, thuốc nguội rồi, uống đi.” Minh Trạm hoàn toàn tỏ ra thành kính,

giống như hiếu tử túc trực bên đầu giường, thổi nguội thuốc rồi đưa vào
miệng của Nguyễn Hồng Phi, xem hắn uống, còn chu đáo lấy khăn lau
miệng cho Nguyễn Hồng Phi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.