ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1909

Minh Trạm vội vã đến chính điện, khiến cho hắn thở phào nhẹ nhõm là

cảnh tưởng đao kiếm tề minh gì gì đó cũng không xảy ra, huynh đệ người
ta đang nghiêm túc ngồi uống trà, còn toát lên một loại cảm giác hòa khí
ấm áp.

Lễ bộ thượng thư và Lý phiên viện đại nhân cũng ngồi ở đây.

“Quốc chủ nói tiếng Thiên triều thật lưu loát.” Rõ ràng là hận đến cắn

răng cắn lợi nhưng Phượng Cảnh Kiền vẫn cố gắng tỏ ra bộ dáng hòa nhã,
nhấp một ngụm trà rồi cười hỏi, “Đã sớm học qua rồi ư?”

“Không dối gạt bệ hạ, ta ngưỡng mộ văn hóa Thiên triều đã lâu, mẫu

thân cũng thỉnh phu tử Thiên triều có học vấn uyên bác dạy cho ta học văn
tự Thiên triều.” Công lực của Nguyễn Hồng Phi chẳng kém gì Phượng
Cảnh Kiền, hắn tỏ ra khiêm tốn văn nhã, trong mắt lộ ra sự ngưỡng mộ và
vui sướng, trong lòng suy nghĩ, mụ nội nó, hiện tại lão tử phải giả vờ cúi
đầu trước mặt cừu nhân!

Tiểu thái giám tiến đến bẩm báo một tiếng, Minh Trạm đi vào, ngoại trừ

Phượng Cảnh Kiền vẫn ngồi thì tất cả đều đứng dậy. Minh Trạm hành lễ
với Phượng Cảnh Kiền trước, thân thiết gọi một tiếng “Phụ hoàng”. Một
tiếng phụ hoàng này khiến Nguyễn Hồng Phi âm thầm bĩu môi, nhi tử nhà
người ta cũng chẳng nịnh nọt đến mức này đâu.

Phượng Cảnh Kiền cười một tiếng, “Ngươi đến thật là nhanh.” Gấp gáp

thế? Hay là sợ trẫm chém đầu tên tiện nhân kia?

Minh Trạm cười, “Đây là lần đầu tiên nhi thần gặp người đến từ hải

ngoại, đang muốn xem có gì khác biệt với Thiên triều chúng ta hay
không?”

“E rằng ngươi sẽ thất vọng.” Phượng Cảnh Kiền mỉm cười liếc nhìn

Nguyễn Hồng Phi, “Ta thấy Quốc chủ còn thanh tao nhã nhặn hơn ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.