ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 246

“Minh Lễ, ngươi cũng biết ta vốn là thứ hoàng tử. Lúc trước khi tiên đế

còn sống thì Hoàng tổ mẫu của ngươi có thân phận rất thấp, khi ta được
sinh ra thì Hoàng tổ mẫu của ngươi chỉ là một tiểu quý nhân ở Khôn Ninh
cung. Khi đó Lệ thái tử đang là thái tử, rất được tiên đế sủng ái. Các hoàng
tử đều phải đến Đạo trai học tập, nếu thái tử mắc lỗi thì người bị phạt là thư
đồng. Nếu ta mắc lỗi thì trực tiếp đánh vào tay.” Ánh mắt của Phượng Cảnh
Nam trở nên sâu thẳm, mang theo vài phần châm chọc, “Cũng không phải
tiên sinh bất công cố ý phạt ta mà vì căn bản ta thật sự không có thư đồng.
Trước đây Hoàng tổ mẫu của ngươi có thân phận rất thấp cho nên không
thể nói gì trước mặt tiên đế, Ngụy gia lúc ấy cũng khốn cùng, không thể
trông cậy vào. Khi ta đến tuổi đọc sách thì chẳng có ai đề cập đến chuyện
thư đồng, cho nên ta vẫn không có thư đồng, ở Đạo trai từng nếm qua
không ít đau khổ. Cùng là hoàng tử nhưng đích khác thứ khác, giống như
mây và bùn. Không ai biết rõ hơn ta về nỗi khổ của thứ tử. Cho nên từ
trước đến nay ta luôn đối xử bình đẳng với các ngươi. Ngươi là trưởng tử
của ta, kỳ vọng của ta đối với ngươi là cao nhất. Ta cũng không cảm thấy
thứ tử kém hơn đích tử, ở trong lòng ta thì người được lựa chọn chính là
ngươi.” Cầm lấy bàn tay thon dài hơi chai sần của Minh Lễ, Phượng Cảnh
Nam trầm giọng nói, “Cho nên, đừng làm ta thất vọng. Minh Lễ, đừng làm
cho phụ thân thất vọng!”

………

P/S: *Cho nên từ trước đến nay ta luôn đối xử bình đẳng với các ngươi*

bác Nam ơi, bác xem lại câu này dùm nha =.=, bác nói láo mà ko sợ sấm
sét đánh chết à. Hồi xưa bác làm thứ tử bị khổ sở nên giờ bác thiên vị thứ
tử thì đúng hơn =.=, bác thật xàm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.