ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 283

phong thanh về chuyện này, cho đến khi Phượng Cảnh Nam vào phủ thì
bọn họ mới được thông báo ra ngoài nghênh đón.

Phượng Cảnh Nam nhìn thấy Ngụy An thì chẳng hề ngạc nhiên, hiển

nhiên đã sớm biết chuyện xảy ra trong phủ, vết thương trên mặt của Ngụy
An đã khỏi hơn phân nửa, chỉ là khóe môi vẫn hơi bầm tím một chút, Ngụy
An từ trước đến nay luôn mau mắn, vừa bất ngờ gặp Phượng Cảnh Nam thì
liền mỉm cười hành lễ, “Nhị biểu cả, ngài đã trở lại. Thỉnh an nhị biểu ca,
săn thú chắc mệt lắm đây.” Lại tiếp nhận tách trà từ rong tay của tỳ nữ rồi
tự mình dâng lên, “Nhị biểu ca uống một chút để thông cổ.”

Phượng Cảnh Nam hừ một tiếng trong mũi, xem như đồng ý, tiếp nhận

tách trà nhưng lại đặt ở góc bàn, không hề uống một ngụm nào.

Minh Lễ Minh Nghĩa đều hành lễ chào Ngụy An, miệng nói, “Nhị cữu.”

Ngụy An đỉnh đạc cười nói, “Khách khí, quá khách khí. Như thế nào lại

gọi ta là nhị cữu ở trước mặt phụ vương các ngươi, không phải là xa một
tầng hay sao, gọi ta nhị thúc là được rồi.”

“Tốt lắm, các ngươi cũng mệt rồi, đi rửa mặt chải đầu nghỉ ngơi trước đi.

Đến tối thì hẵng đến đây.”

Minh Trạm kéo y mệ của Phượng Cảnh Nam, vươn hai ngón tay, ngửa

đầu nhìn về phía Phượng Cảnh Nam, Minh Kỳ đâu?

“Minh Kỳ vào cung, đến trưa mới trở về.” Phượng Cảnh Nam lộ ra sắc

mặt không có gì tốt lành, hắn vừa mới đi chỉ hơn nửa tháng mà tên tiểu tử
này dám liên thủ với Ngụy Ninh, rút củi dưới đáy nồi của hắn.

Phượng Cảnh Nam nhìn chằm chằm bóng dáng rời đi của Minh Trạm,

lặng lẽ cau mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.