ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 323

Quả nhiên thái y chỉ nói mấy câu lôi thôi dài dòng, kê đơn thuốc bao

gồm mấy loại dược tầm thường dùng để thông cổ, mấy thứ này Minh Trạm
đã uống từ bé đến lớn, chỉ cần ngửi cũng biết bên trong có mấy loại dược
liệu nào.

Thái y kê đơn xong thì liền cáo lui rời đi, Ngụy Ninh lại đặc biệt chú ý

đến cổ họng của Minh Trạm, hỏi hắn, “Có thể kêu lại hai tiếng hay không?”

Minh Trạm kéo lấy tay của Ngụy Ninh rồi viết nói, “Cũng chỉ đến thế

mà thôi.” Lộ ra nụ cười đầy thâm ý.

Ngụy Ninh đã lâu chưa từng sượng mặt như vậy, ý tứ của Minh Trạm rất

đơn giản: Chó săn Ngụy Ninh được tín nhiệm cũng chỉ đến thế mà thôi.
Vừa đi mật báo liền bị chủ tử bán trở về.

Đương nhiên, Minh Trạm được tín nhiện cũng chỉ đến thế mà thôi.

Phượng Cảnh Kiền ngay cả đối với nhi tử của chính mình cũng chỉ có thể
tin bảy phần, huống chi Minh Trạm là nhi tử của đệ đệ hắn, đệ đệ hắn lại là
Phiên Vương khiến người ta bất an. Với thân phận của Minh Trạm thì việc
có thể làm cho Phượng Cảnh Kiền tin tưởng một trăm phần trăm là chuyện
nằm mơ ban ngày.

Chỉ cần Phượng Cảnh Kiền bảo hộ an toàn của hắn thì hắn đã vừa lòng.

Nhưng Ngụy Ninh thì khác, đây là điệt tử của mẫu thân nhà hắn, là cữu

gia biểu đệ của Phượng Cảnh Kiền. Hóa ra Phượng Cảnh Kiền đề phòng
Ngụy Ninh đến mức này. Hoặc là nên nói Phượng Cảnh Kiền không hy
vọng Ngụy Ninh và Minh Trạm đi lại thân cận quá đáng như vậy.

Ngụy Ninh kêu thảm thiết trong lòng: Cái tên tiểu tử câm nhà ngươi, vì

sao lại bới móc chuyện này a! Hoàng thượng vừa ly gián tình thầy trò của
ta và ngươi, hiện tại ngươi lại ly gián tình cảm quân thần của ta và Hoàng
thượng! Lão tử còn phải kiếm ăn dưới tay của hắn mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.