ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 334

Mà Phượng Cảnh Nam đã được mở mang kiến thức về bản chất mất hết

nhân tính của Minh Trạm.

Phượng Cảnh Nam có một chút hối hận, vì sao lúc trước ta lại đưa hắn

đến đế đô làm gì. Trời ạ, ta tình nguyện hắn cả đời giả vờ làm con chim cút
ủ rũ ở Vân Nam.

Minh Trạm ở trong cung đã xem như một biểu tượng của hòa bình, nay,

muốn tùy tiện đụng hắn cũng không thể.

Thậm chí cho dù là Phượng Cảnh Nam cũng không thể cho Minh Trạm

một vị trí thích hợp. Hắn có thể mặt dày đem Minh Trạm quay về Vân
Nam, nhưng trở về Vân Nam có muốn để cho Minh Trạm thảo luận chính
sự hay không thì mới là vấn đề. Biểu hiện của Minh Trạm ở đế đô đã rõ
như ban ngày, mặc dù không thể nói chuyện nhưng thính giác không thành
vấn đề, trí tuệ cũng siêu quần, lại là đích tử, Phượng Cảnh Nam có lý do gì
mà ngăn cản Minh Trạm thảo luận chính sự cơ chứ?

Nếu Minh Trạm tham dự vào chính sự còn Minh Lễ và Minh Nghĩa ở lại

đế đô xử lý sự vụ thì Phượng Cảnh Nam cho rằng đó chỉ là khởi nguồn của
một tai họa.

Nếu để Minh Trạm ở lại đế đô, Hoàng huynh đa mưu túc trí của hắn lại

che chở bảo hộ Minh Trạm như vậy, hắn nghĩ không ra Hoàng huynh đang
có ý định gì, nhưng Minh Trạm không chiếm được viện trợ từ hắn thì chắc
chắn sẽ nghiêng về phía Hoàng thượng.

Mà Minh Trạm lại có thân phận đích tử. Ngày nào chưa lập thế tử thì

Minh Trạm vẫn tôn quý hơn Minh Lễ và Minh Nghĩa, lời nói của hắn có
trọng lượng hơn so với huynh đệ Minh Lễ.

Trong lúc nhất thời Phượng Cảnh Nam tiến thoái lưỡng nan, đành phải

tìm đến Phạm Văn Chu và Chu Tử Chính để thương nghị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.