ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 503

Vệ vương phi cũng thường xuyên đi thăm hỏi Minh Trạm, Minh Trạm

vẫn cảm thấy cổ họng không hề thoải mái, trước kia hắn không nói chuyện,
nay phát âm sơ sơ, lại đúng ngay thời kỳ bị vỡ giọng, thật sự chẳng khác gì
con vịt kêu cạc cạc.

Không có người thật sự thích làm kẻ câm, lần này Minh Trạm được cổ

vũ, vì rèn luyện dây thanh quản cho nên hắn bắt đầu nghe theo ý kiến của
Ngụy Ninh, mỗi buổi sáng đều cầm một quyển sách mà lớn tiếng đọc, nhất
thời trong phủ lại truyền ra mỹ danh chăm chỉ hiếu học của tứ thiếu gia.

Dị phong của Minh Trạm nổi lên khiến cho cuộc sống ở Lệ Cảnh Hiên

cũng bất ổn.

Ngụy phi nhìn Minh Phỉ suy nghĩ danh mục lễ vật, ôn nhu nói, “Bỏ mấy

món dược liệu đi, thêm vào một chút đồ cổ.”

Minh Phỉ bốn năm trước bị giáo huấn cho nên hiện tại đã trầm ổn hơn rất

nhiều, cắn đôi môi phấn hồng, nhẹ giọng nói, “Ta biết mẫu thân kiêng dè,
chẳng qua hiện tại mọi người đều biết cổ họng của tứ ca đã khỏi hẳn, ta
cũng đã đi hỏi thăm, bên kia Dương phi cũng đã tặng không ít dược liệu.
Nếu chúng ta không thêm dược liệu thì chẳng phải sẽ bị nói là chột dạ hay
sao, để những người có tâm nhìn thấy thì lại càng không biết sẽ có bao
nhiêu lời ra tiếng vào.”

Ngụy phi cười khổ, ánh mắt nhu hòa dừng trên gương mặt tươi đẹp của

nữ nhi, thở dài, “Miệng lưỡi thế nhân từ đó đến nay rất khó lường, không
tặng thì cùng lắm chỉ nghe vài câu đàm tiếu, nếu tặng thì sẽ bị người ta
động tay động chân, chúng ta có thể hết đường chối cãi. Vương phi chấp
chưởng nội vụ nhiều năm, lúc trước vì tứ công tử thân mình bị khuyết tật
cho nên vị trí của các ca ca ngươi mới ổn định, đám nô tài cũng cung kính
chúng ta. Nay tứ công tử bỗng nhiên khỏi hẳn….” Nhếch môi một chút,
Ngụy phi vén một sợi tóc ra sau tai của nữ nhi, buồn bã nói, “Ai có mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.