ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 642

“Thật sự không cần, không sao đâu.” Minh Trạm buồn bực muốn hộc

máu, liều mạng áp chế dục vọng của cơ thể, đúng là đùa với lửa mà.

Phượng Cảnh Kiền à một tiếng, “Như vậy thì tiếp tục uống trà đi.”

Minh Trạm thật sự muốn đi nhà xí giải quyết một chút, nhưng Phượng

Cảnh Kiền vẫn giữ vẻ mặt hồ ly muốn uống trà. Nếu Minh Trạm nói không
thì nhất định sẽ ban thưởng cung nữ.

Trên thì không thể tiếp tục, dưới thì lại sượng mặt, thần sắc của Minh

Trạm coi như phủ một lớp hoa đào mỏng manh, trong mắt giống như hàm
chứa xuân thủy, rất khổ sở. Nhưng hắn là người rất có lòng tự trọng, cho dù
khổ sở như thế nào thì cũng sẽ không làm ra chuyện thủ dâm ở trước mặt
Phượng Cảnh Kiền.

Minh Trạm khẽ cắn môi dưới, lén nhìn Phượng Cảnh Kiền đang bày ra

bộ mặt nghiêm trang giả nhân giả nghĩa, rốt cục kết luận: hai huynh đệ nhà
này chả có kẻ nào là tốt cả.

Đây là lần đầu tiên Phượng Cảnh Kiền nhìn thấy bộ dáng hơi yếu ớt lại

có một chút quật cường của Minh Trạm, trong lòng hơi lay động một chút,
bưng lên tách trà nhỏ, nhấp một ngụm, bỗng nhiên cảm thấy mùi vị thật là
ngon.

Phùng Thành đến thật đúng lúc: Thừa Ân Hầu cầu kiến.

Phượng Cảnh Kiền nói, “Gọi Tử Mẫn vào đây.”

Minh Trạm khẽ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nhân cơ hội nói, “Hoàng

bá phụ, thần điệt xin cáo lui trước.”

“Không sao, cũng không phải là ngoại nhân, ngươi ngồi đi.” Phượng

Cảnh Kiền vỗ thắt lưng của Minh Trạm, “Ngồi thẳng một chút, đừng cắn
môi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.