ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 697

Ngụy Ninh âm thầm nhéo chính mình một cái, rất đau, xem ra không

phải là hắn nằm mơ hoặc là đang tiến vào ảo cảnh. Bất quá đạo hạnh hai
người xem như vẫn kém hơn Ngụy Ninh một chút, Ngụy Ninh nhanh
chóng gia nhập, tùy tiện lấy ghế ngồi xuống, thản nhiên cười nói, “Hôm
nay ta có lộc ăn. Đúng rồi, các ngươi thẩm tra Tô Hạnh thế nào rồi?”

Minh Trạm cười, “Ngươi đường đường là Đại Lý tự khanh mà không

đến thì chúng ta làm sao dám thẩm vấn? Bất quá chỉ kiến thức đôi chút mà
thôi. Ta thay ngươi hù hắn một phen, hắn chắc là đã ngoan ngoãn hơn rồi.”

Nói vài câu tán gẫu, ba người liền cùng nhau đi dùng ngọ thiện.

Sau khi dùng ngọ thiện, biết được hôm nay không cần thẩm vấn Tô Hạnh

cho nên Phượng Minh Lan cáo từ trước, Minh Trạm thì ríu rít đi theo Ngụy
Ninh trở về nha môn.

Phía sau bỗng nhiên mọc thêm một cái đuôi nhỏ, Ngụy Ninh không thể

không nhắc nhở hắn, “Thế tử có chuyện gì cần phân phó hay sao?”

Minh Trạm da mặt dày mà cười, “Thế tử không có gì phân phó, chỉ

muốn ngắm nhìn Tử Mẫn nhiều một chút mà thôi.”

Trình độ này vẫn chưa đến mức làm khó Ngụy Ninh, Ngụy Ninh liếc mắt

nhìn Minh Trạm một cái, “Nha môn là nơi xử lý công việc, không bằng thế
tử đi gian ngoài ngồi ở thính đường, đợi thần xử lý xong công việc thì nhất
định sẽ cho thế tử xem đầy đủ.” Bước đến trước mặt Minh Trạm, cúi người
cười nhàn nhạt, nhướng hàng lông mày dài, nhìn gần Minh Trạm, nhẹ
giọng hỏi, “Không biết thế tử còn bị trĩ sang hay không?”

Minh Trạm cười he he, quăng ra một quả thủy lôi, “Ta đã nói chuyện của

hai ta cho phụ vương và mẫu thân biết rồi.”

Tuy rằng Ngụy Ninh bị tin tức này làm cho thất sắc, nhưng vẫn chưa đến

mức thất thố, Vệ vương phi thì hắn chịu, bất quá hắn hiểu Phượng Cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.