ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 719

nhập thần như thế, trẫm gọi ngươi hai tiếng mà cũng không hề phản ứng.”
Bả vai trầm xuống, Minh Trạm quay đầu lại, là Phượng Cảnh Kiền.

Trong mắt của Minh Trạm lộ ra kinh ngạc nhưng cũng tràn đầy ý cười và

vui sướng, vội vàng đứng dậy nhường chỗ, dìu Phượng Cảnh Kiền ngồi
xuống, vừa cười vừa hỏi, “Bá phụ, vì sao ngài lại đến đây?”

Nếu là người khác hỏi như vậy thì Phượng Cảnh Kiền nhất định là mất

hứng, trong thiên hạ này có chỗ nào không phải của Vương thổ, vì sao trẫm
không thể đến đây? Bất quá nét mặt kinh hỉ của Minh Trạm không phải là
giả, làm cho hắn vừa nhìn thì cảm thấy đặc biệt thoải mái, mỉm cười rồi
ngồi xuống, tiếp nhận tách trà của Minh Trạm, nhấp một ngụm, sau đó mới
nói, “Sao, không chào đón trẫm à?”

“Đâu có, bá phụ đến đây thì ta mới biết cái gì gọi là vẻ vang cho kẻ hèn

này. Ngài mà đến vào ban đêm thì phòng của ta cũng không cần phải thắp
nến đâu.” Minh Trạm vừa cười vừa thi lễ rồi nói, “Ngài đến phòng của ta
trước, trong chốc lát phụ vương của ta nhất định sẽ ghen tỵ cho xem.”

Phượng Cảnh Kiền nghe hắn dùng hai chữ ghen tỵ cho đệ đệ của mình,

nghĩ đến một điển cố trước kia mà nhịn không được liền cất tiếng cười to,
suýt nữa đã làm đổ tách trà lên đùi, vừa cười vừa mắng, “Thật sự là ranh
mãnh, thảo nào cứ bị trách phạt.”

Minh Trạm cười hì hì, không hề có ý tứ nhận sai.

Phượng Cảnh Nam có tin tức nhạy bén, hiện tại cũng đã đến đây, ở ngoài

cửa chợt nghe thấy tiếng cười của ca ca hắn, thầm nghĩ, chắc là lại nghe tên
tiểu tử kia a dua xu nịnh gì đó nên mới cao hứng đến như vậy.

Minh Trạm lại đưa ghế cho Phượng Cảnh nam ngồi, Phượng Cảnh Kiền

cười nói với Phượng Cảnh Nam, “Kỳ thật là trẫm ở trong cung buồn chán,
muốn ra ngoài đi dạo, cũng không biết đi chỗ nào, cho nên quyết định đến
chỗ của ngươi để tìm Minh Trạm trò chuyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.