ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 783

“Cũng không phải là ý của Tử Mẫn, là Thượng thư Lâm Vĩnh Thường

của Đô Sát Viện Tả Đô Ngự Sử, trẫm khó khăn lắm mới dời Đỗ Như
Phương đi làm Phũ doãn, hiện tại lại xuất hiện thêm một tên Lâm Vĩnh
Thường, càng khó chơi hơn nữa.” Phượng Cảnh Kiền cười, “Đô Sát Viện
dong dài không ngớt, cho nên trẫm miễn cho ngươi phiền hà.”

“Cũng chẳng phải chuyện gì tốt, thuế muối dễ dàng đắc tội với người ta.”

Phượng Cảnh Kiền đã đỡ lời giải thích, Minh Trạm cũng không để bụng,
cười nói, “Ta nghe nói hôm kia Đỗ Như Phương đánh thiếu gia của Trầm
Các Lão ba mươi bản, nay trị an của đế đô quả thật tốt hơn trước kia rất
nhiều. Xương Bắc Hầu và Phúc Xương Bác khôn khéo như thế mà lại nuôi
được một nhi tử chính trực vô tư như vậy.”

Phượng Cảnh Kiền không cho là đúng, “Là quan thì phải vì dân, nếu

lòng tràn đầy tư tình thì trẫm dùng hắn để làm gì?”

“Trầm Các Lão không gây phiền phức cho Đỗ gia à?”

“Hắn?” Phượng Cảnh Kiền nhếch khóe môi, “Lão già kia tự mình mang

lễ vật đến Xương Bắc Hầu phủ cảm tạ, lại nhận lỗi thay cho khổ chủ, sau
đó còn dâng thư bảo rằng dạy nhi tử không nghiêm, vẻ mặt đại công vô tư,
trẫm cũng chỉ đành trấn an hắn vài câu. Nay đã sớm đuổi cái tên không biết
quy củ kia về quê, một lần vất vả suốt đời an nhàn.”

Minh Trạm tán thưởng, “Quả nhiên là đa mưu túc trí, mượn lực đánh lực,

đúng là gừng càng già càng cay, rượu càng ngâm càng thơm. Người này
không phải đại ngụy thì là đại thiện.” Bất quá theo ý kiến nông cạn của
Minh Trạm thì người đại thiện không thể giữ được vị trí thủ phủ.

Phượng Cảnh Kiền nhìn Minh Trạm, dặn dò nói, “Ngươi ra ngoài nói

chuyện nên cẩn thận coi chừng tai vách mạch rừng.”

“Không sao, dù sao thì cũng có ngài chịu trách nhiệm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.