ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 915

phải dễ dàng gì, lỡ gầy yếu bệnh tật là phải chịu trách nhiệm, nhất là tiểu tử
bất trị như Minh Trạm.

Minh Trạm cười hì hì, “Hiện tại phụ vương luôn chê ta là ăn nhiều,

thường mắng ta là thùng cơm.” Ưu điểm lớn nhất của Minh Trạm chính là
nói hưu nói vượn mà không hề bị áp lực tâm lý.

Chẳng qua đương sự là Phượng Cảnh Nam lại ngứa tay muốn tát Minh

Trạm một cái, Phượng Cảnh Kiền cười ha ha, nhưng Phượng Cảnh Nam lại
không có đầu óc hài hước, nghiêm mặt hỏi, “Chuyện khi nào, vì sao ta lại
không biết?”

Minh Trạm gãi đầu cười, “He he, nói đùa thôi, chỉ đùa một chút thôi mà,

phụ vương thật sự là khó tính.”

Giờ khắc này Phượng Cảnh Nam thật sự hy vọng Minh Trạm thà bị câm

vẫn tốt hơn.

Minh Trạm và Phượng Cảnh Kiền thật sự là hợp tính, hai người ngươi

một câu ta một câu, cùng nhau nói đùa, vứt Ngụy thái hậu và Phượng Cảnh
Nam sang một bên, chỉ cần chính mình vui vẻ là được.

Phượng Cảnh Kiền nhìn Minh Trạm thuận mắt không phải là không có

đạo lý, Minh Trạm nhắc đến chuyện đấu thầu thì Phượng Cảnh Kiền liền an
bài người đi làm, không làm thì không biết, giảm không đi không ít bạc.
Tuy rằng Nội vụ phủ phải dùng dao mổ trâu mà cắt tiết gà, nhưng Hộ bộ
thượng thư đều dâng tấu chương bảo rằng biện pháp này rất tốt.

Phượng Cảnh Kiền cố ý nói với Phượng Cảnh Nam, nào là Minh Trạm

có khả năng ra sao, chu đáo ra sao, Phượng Cảnh Nam âm thầm nổi nóng
mà không có chỗ xả: Có ý kiến gì hay thì lại chân ngoài dài hơn chân trong.
Kết quả là ba ngày không hề hòa nhã với Minh Trạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.