DIỄM CHI - Trang 213

- Nhưng mà tao với mày đồng ý cho bố lấy vợ rồi mà, hay bà ta chê bố?

- Không phải đâu, mẹ biết bố có người yêu thì không vui, mấy lần cứ về

đây nói xấu cái cô kia với mọi người trong làng. Còn bảo cái gì mà nhìn
mặt gian ác, sợ sẽ làm khổ chỉ em mình. Mẹ còn bảo với họ là nếu bố lấy
vợ mẹ sẽ đón chị em mình về nuôi chứ không cho chị em mình sống cảnh
mẹ ghẻ con chồng. Thế rồi tự nhiên em thấy bố gấp cái áo sơ mi với đôi
dép mới bỏ trong hộp cẩt đi. Chắc là quà của cô kia tặng cất đi để đỡ nhìn
thấy lại đau lòng.

Hóa ra là vậy, bảo sao bố lại buồn thế, bố thương người ta nhưng vì chị

em tôi mà đành phải bỏ lỡ. Nhìn bố rầu rĩ tôi lại càng thấy đau lòng, pha
một cốc nước mát mang ra vườn cho bố rồi chủ động hỏi:

- Bố, cô Hân đâu rồi, bố gọi cô ấy về nhà mình chơi đi, con muốn tiếp

xúc với cô ấy cho quen dần.

Nghe xong tâm trạng bố càng buồn hơn, bỏ dở luôn cốc nước bố cứ thế

nhìn lên trời chẳng nói gì. Tôi thì vẫn vờ như không biết chuyện gì mà nói
tiếp:

- Con thấy cô ấy cũng thương bọn con, lại biết quan tâm bố, có cô ấy về

chắc nhà mình sẽ vui hơn.

- Đừng nói nữa, cô ấy sẽ không về nữa đâu…. Bố nghĩ kỹ rồi…. bố chọn

hai đứa.

Nói xong bố đứng dậy bỏ đi, bỏ mặc tôi ngồi bên cạnh cốc nước chanh

đã tan hết đá nhạt thếch bên cạnh. Bóng dáng đau khổ của bố dần khuất sau
rặng ổi, có cố nhìn cũng chẳng thấy nữa.

Mấy chữ “bố chọn hai đứa” nghe sao mà đau đớn đến vậy, vậy mà trước

đó tôi cứ lo sợ bố sẽ hết thương chị em tôi, cuối cùng vẫn là bố đánh đổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.