DIỄM CHI - Trang 283

DIỄM CHI

Dạ Thảo

dtv-ebook.com

Chương 31

Ngày ấy tôi không làm lớn chuyện là bởi vì lòng tôi vẫn coi nó là bạn, dù

rằng nó hại tôi thật nhưng tôi cũng không thể phủ nhận được tình cảm mình
dành cho nó. Không ngờ đôi khi nhân từ quá lại tự làm hại chính mình.
Người còn chưa kịp gài bẫy tôi đã tự đưa mình vào hiểm nguy.

Tôi buồn quá nên tìm đến cơn say, say để quên đi sự đời. Không ngờ

lòng người nguy hiểm quá, họ nhân lúc tôi không làm chủ được bản thân để
cho tôi vào tròng. Nghĩ lại ngày hôm đó không cần ai nói tôi cũng đoán
được trong rượu của mình có thứ gì.

Khi cơn say vừa ngấm cơ thể tôi bỗng nhiên khác đến lạ thường. Hơi thở

gấp gáp, toàn thân nóng bừng, nóng đến mức chỉ mặc mỗi chiếc váy hai
dây trễ ngực mà tôi vẫn muốn cởi phăng nó ra. Rồi tìm đến một cái gì đó
mát mẻ mà dựa vào cho dịu cơn nóng.

Tôi điên cuồng, thác loạn còn người ta lại thích thú ngắm nhìn tôi, xem

như tôi một món hàng. Món hàng đang tự mình phô diễm thanh xuân mơn
mởn của mình cho người ta chiêm ngưỡng.

Đáng trách ở chỗ chỉ sau một vài động tác mơn trớn chuyên nghiệp của

người ta, tôi lại bỗng nhiên trở nên chủ động, tôi lao vào như một con hổ
đói vồ mồi. Tôi van xin họ dù chẳng thể nhìn rõ người trước mặt mình dáng
vẻ ra sao:

- Giúp tôi, giúp tôi đi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.