DIỄM CỐT - Trang 333

đang làm gì? Muội ở trong nhà ăn rồi lại ngủ. Vậy mà còn hận ta không
trộm quân lương để mua y phục mới cho muội!”.

Hàm răng trắng đều của Xuân Phong cắn nhẹ vào môi dưới, mãi lâu

sau mới “Hừ” một tiếng nói: “Ngươi là tỷ tỷ, còn ta là muội muội, ngươi
chăm sóc ta… đó mới là đạo lý muôn thuở”.

“Giờ muội lại nhận tỷ tỷ này sao?”, Vãn Vãn cười mỉa nói.

“Đó đều đã là chuyện quá khứ rồi”, Xuân Phong cười trìu mến nhìn

nàng ta: “Bây giờ ta đã có Chủ tế đại nhân chăm sóc, ta không còn cần
ngươi nữa”.

Sắc mặt Vãn Vãn hơi bệch ra, sau đó cười lạnh nói: “Chủ tế đại nhân

nếu chịu chăm sóc muội, vậy thì tại sao muội lại xuất hiện ở đây?”.

Xuân Phong cứng lưỡi không nói nên lời, nàng ta trừng mắt nhìn Vãn

Vãn, trong chốc lát đã nghĩ ra bao nhiêu lý do, nhưng không lý do nào
thuyết phục được bản thân mình, và càng không thể thuyết phục được tỷ tỷ
giảo hoạt của nàng ta. Cuối cùng chỉ đành cắn răng, bặm môi nói: “Còn
không phải do ngươi! Chính ngươi đã bày kế hại ta phải không? Mọi
chuyện đều là do ngươi giở trò!”.

Vãn Vãn lạnh lùng nhìn muội muội trước mặt, trong lòng thầm nghĩ,

Xuân Phong đứng ở đây, cũng coi như mưu kế của nàng ta đã thành. Chỉ có
điều nàng ta không những không hề cảm thấy vui sướng, mà còn loáng
thoáng thấy có chút kỳ quặc. Nếu Chủ tế đại nhân đã tặng lá bùa tình cho
Xuân Phong, vậy thì tại sao mưu kế lại tiến hành thuận lợi đến vậy? Tại sao
không thấy Chủ tế nổi giận? Mà vị đại nhân ấy lại hay bao che, thủ đoạn
tàn nhẫn, nếu động tới người mà hắn quan tâm, nếu không chết cũng sẽ bị
lột da. Vậy tại sao chỉ thấy Xuân Phong được gả tới đây, mà không nghe
ngóng được chút tin tức gì của hắn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.