chuyến thăm phòng bầu dục lần đầu trong đời.
Lần này nhiều tiếng cười hơn.
Không những thế, - cô nói tiếp, đưa mắt nhìn xuống tận phía cuối màn hình
- tôi không ngờ là mình lại được ngồi bên bàn của Tổng thống, hay nói
đúng ra là trên bàn!
Câu nói này mang lại những tiếng cười vui vẻ thật lòng. Các cơ bắp Rachel
bắt đầu gĩan ra, và cô thấy thư gĩan. Cứ việc nói thẳng hết với họ.
- Tình hình là như sau. - Lúc này thì giọng nói của Rachel đã trở lại bình
thường. Rõ ràng và thoải mái. Trong những tuần vừa qua, Tổng thống
Herney không thường xuyên xuất hiện trên các phương tiện thông tin đại
chúng, không phải là vì ông không đoái hoài gì đến chiến dịch tranh cử, mà
là vì còn bận bịu với một vấn đề khác mà ông tin rằng quan trọng hơn
chuyện bầu cử nhiều.
Rachel ngừng lời, đưa mắt nhìn thính giả.
Tại phiến băng Milne ở Cực Bắc, người ta đã phát hiện thấy một thứ. Vào
lúc tám giờ tối nay, Tổng thống sẽ công bố phát kiến này cho toàn thế giới
được biết. Phát kiến này là của một nhóm công dân Hoa Kỳ gần đây đã
phải trải qua những tình huống không lấy gì làm dễ chịu. Đã đến lúc vận rủi
của họ chấm dứt. Tôi đang nói đến NASA. Các vị có thể tự hào vì Tổng
thống của chúng ta, với một niềm tin sáng suốt, đã kiên định ủng hộ NASA
ngay cả trong những lúc khó khăn nhất. Giờ đây, có lẽ sự kiên định của
Tổng thống được đền đáp.
Lúc này Rachel mới thực sự cảm nhận được tầm quan trọng lịch sử của
giây phút này. Cổ họng cô như muốn nghẹn lại, Rachel nói một cách khó
khăn.
- Với tư cách là nhân viên ngành tình báo chuyên về tổng hợp và phân tích
tin, tôi là một trong số ít người đã được Tổng thống mời đến để xác minh
phát kiến của NASA Tôi đã đích thân xem xét đồng thời tham khảo ý kiến
của các nhà khoa học, cả những người làm việc cho NASA lẫn những
người khác, những người có bản lĩnh khoa học vững vàng và không thể bị
ảnh hưởng của các yếu tố chính trị. Theo nhận định của cá nhân tôi thì
những gì tôi sắp trình bày là thật và không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ định