ĐIỂM DỐI LỪA - Trang 176

Dan Brown

ĐIỂM DỐI LỪA

Dịch giả: Trần Bình Minh

Chương 41 -42

Tolland lúc này trông tỉnh táo hẳn ra:
- Điều này cũng giải thích vì sao mức nước trong hố không hề thay đổi. -
Ông quay ra Norah - Cô vừa nói loài phù du có mặt trong mẫu nước tên
là….
- Gabrielle. Polyhedra. - Norah công bố. - Và giờ chắc anh muốn hỏi tiếp
xem loài này có thể ngủ đông trong băng đá được không chứ gì? Anh sẽ
cảm thấy hài lòng đấy, vì câu trả lời là: Có. Chắc chắn đấy. Loài phù du này
từng sống tập trung thành từng quần thể lớn quanh các phiến băng, chúng
tự phát sáng, và có thể chuyển sang trạng thái trong băng đá. Anh còn
muốn hỏi gì nữa nào?
Mọi người nhìn nhau. Qua giọng nói của Norah, ai cũng cảm nhận rõ ràng
rằng sẽ có câu "nhưng mà" nào đó - ấy thế mà dường như nhà khoa học này
vừa khẳng định rằng giả thuyết của Rachel là đúng.
- Như thế có nghĩa là… Tolland phá tan im lặng - cô nói rằng điều đó có
thể là đúng không nào? Giả thuyết này có đúng không đây?
- Đúng hoàn toàn, - Norah nói - nếu các vị chẳng có tí chất xám nào trong
hộp sọ cả.
Rachel trừng mắt:
- Chị có thể nhắc lại câu đó được không?
Norah Mangor cũng trừng mắt nhìn Rachel:
- Tôi nghĩ rằng trong lĩnh vực chuyên sâu của cô, biết một ít còn nguy hiểm
hơn cả không biết gì, đúng thế không? Thế thì, tin tôi đi, đối với ngành
băng hà học cũng thế. - Norah thôi không đọ mắt với Rachel nữa, chị ta lần
lượt nhìn bốn người đang đứng quanh mình. - Tôi xin được giải thích rõ
ràng. Những túi nước biển đông cứng mà cô Sexton mường tượng ra quả có
tồn tại. Các chuyên gia băng hà học gọi chúng là các khe hở. Tuy nhiên các
khe này không có dạng cái túi như cô ấy tuởng tượng, chúng là một mạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.