Rachel nói thành tiếng những suy nghĩ của mình:
- Chỉ cần nung ở nhiệt độ cao là sẽ có một lớp vỏ bị nóng chảy. Về mặt kỹ
thuật thì lớp vỏ này có thể xuất hiện vào bất kỳ thời điểm nào trong vòng
nửa thế kỷ qua, bằng nhiều cách khác nhau.
- Sai rồi. - Corky đáp. - Nung nóng bằng nhiều cách khác nhau ư? Không
đâu. Chỉ bằng một cách mà thôi. Cọ xát vào bau khí quyển.
- Không có cách nào khác à? Thế còn trong lò nung thì sao?
- Lò nung? - Corky nói. - Chúng tôi đã dùng kính hiển vi điện tử để soi lớp
vỏ bị nóng chảy này. Ngay cả lò nung sạch sẽ nhất hành tinh này cũng vẫn
để lại cặn nhiên liệu trên mặt đá - phóng xạ hạt nhân hoá chất, nhiên liệu
hoá thạch. Quên khả năng đó đi. Lại còn các sọc dọc do rơi qua tầng khí
quyển nữa chứ. Trong lò nung thì sao có cái đó được?
Corký lắc đầu:
- Lớp vỏ nóng chảy này quá tinh khiết.
Rachel nhìn sang Tolland. Nhà đại dương học gật đầu:
- Tiếc là tôi có hiểu biết đôi chút về núi lửa, cả trên cạn lẫn dưới nước.
Corky nói đúng đấy. Trong tro bụi của núi lửa có rất nhiều độc tố - dioxyt
carbon, dioxit sunfur, sunfat hydro, acide chlohydric - tất cả những thứ đó
sẽ hiện rõ mồn một trong kính hiển vi điện tử. Buộc phải thừa nhận rằng
lớp vỏ nóng chảy này là kết quả của quá trình ma sát với bầu khí quyển tinh
khiết.
Rachel thở dài, lại đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. "Nóng chảy tinh khiết".
Những ngôn từ ấy cứ bám chặt lấy tâm trí cô. Rachel lại quay sang Tolland.
- Nóng chảy tinh khiết có nghĩa là sao?
Ông nhún vai:
- Đơn giản là khi soi bằng kính hiển vi điện tử. không phát hiện được dấu
vết nào của nhiên liệu hoá thạch, nên người ta kết luận rằng nhiệt lượng tạo
ra nóng chảy chỉ có thể là kết quả của năng lượng tạo ra do động lực chứ
không phải do hoá chất hay các nguyên liệu hạt nhân.
- Nếu không có vết tích của nhiên liệu thì người ta sẽ tìm thấy cái gì?
Thành phần cụ thể của lớp vỏ nóng chảy này là gì?
Corky lên tiếng: