long ra, tấm kính bung ra như cánh cửa chuồng gia súc bị gãy bản lề.
Một luồng nước xộc vào cực mạnh ấn chặt Rachel vào lưng ghế. Nước biển
ập vào khắp trong khoang, chảy ùa dưới lưng, nhấc cô ra khỏi ghế. Rachel
bị tung lên lộn xuống như một chiếc bít tất trong máy giặt. Cô quờ tay tìm
chỗ bấu, nhưng bị lẳng trượt đi.
Nước tràn vào lấp kín khoang lái, và con tàu nhỏ bắt đầu chìm thẳng xuống
đáy biển. Rachel bị hất ngược lên nóc khoang, bị xoay đảo. Vô số bọt khí
khí ùng ục xung quanh, xoay vần, kéo cô sang trái rồi lên trên. Mép kính vỡ
sắc lẻm sượt qua hông.
Lập tức Rachel được giải thoát…
Vừa ra đến vùng nước đen đặc bóng đêm, hai buồng phổi đã thấy đau rát vì
thiếu không khí. Phải ngồi lên mặt nước! Rachel nhìn quanh tìm ánh sáng,
nhưng chẳng thấy gì. Hướng nào cũng hệt như nhau. Đen kịt. Không trọng
lượng. Không biết đâu là trên, đâu là dưới.
Trong khoảnh khắc kinh hoàng đó, Rachel không biết phải bơi về hướng
nào.
Cách Rachel hàng ngàn mét, sát đáy biển, chiếc trực thăng Kiowa nát nhừ
đang lừ lừ chìm xuống do sức kéo của trọng lực. Mười lăm quả tên lửa
chống tăng hạng nặng Hellfire AGM-114 vẫn nguyên trên bệ phóng, vỏ
máy bay đã bị bẻ khum lại thành hình nón, và ngòi nổ của những quả tên
lửa hơi thụt vào trong, đầy chết chóc.
Ở cách đáy biển ba mươi mét, cột magma phun trào hút mạnh máy bay
Kiowa xuống, rồi kéo thẳng chiếc phi cơ đầy chết chóc vào giữa cái chóp
đỏ rực của vòm nham thạch nóng. Như một loạt que diêm lần lượt đánh lửa
do va mạnh vào thành hộp quẹt, chuỗi tên lửa Hellfire nổ tung, tạo thành
một lỗ thủng toang hoác ngay giữa miệng vòm dung nham nóng đỏ.
Nổi lên lấy hơi xong, Tolland lặn xuống độ sâu ba mét và đang căng mắt
tìm hình bóng Rachel trong bóng đêm đặc quánh thì những tên lửa Hellfire
nổ tung. Luồng sáng trắng xoáy cuộn lên trên, soi sáng cả một vùng rộng
lớn, một cảnh tượng kinh hoàng mà Tolland sẽ nhớ đến hết đời.
Bên dưới, cách ông ba mét, Rachel đang lập lờ như một con rối cũ nát nhàu
nhò. Tít bên dưới, tàu Triton đang chìm xuống rất nhanh, miệng vòm mở