khác tại cuộc họp cuối cùng chuẩn bị cho việc phóng tàu và xem nhẹ các
khía cạnh đạo đức của vấn đề như có thể bỏ qua việc mạng sống của con
người bị đe dọa. Việc xem nhẹ này khiến nhân viên đưa ra các quyết định
có vẻ vô hại không nhận ra quyết định của mình có ảnh hưởng tới người
khác nhiều như thế nào. Chỉ khi ranh giới được loại bỏ, tầm quan trọng của
đạo đức trong các quyết định mới trở nên rõ ràng. Trang bị hiểu biết về lý
do tại sao có sự suy đồi đạo đức, nhân viên có thể khám phá những giá trị
quyền lực có thể ảnh hưởng đến hành vi của bản thân và chẩn đoán hiệu
quả những “hố” lương tâm trong tổ chức của họ.
Còn về xã hội? Những hệ lụy của kẽ hở đạo đức đối với xã hội
Quyết định chính sách có thể là tập hợp các quyết định quan trọng
nhất của chúng ta trong xã hội. Tuy nhiên, trong lĩnh vực này, những điểm
mù có thể đóng vai trò chủ động, bất thường mà chính ta cũng không có
nhận thức rõ ràng về chúng.
Ví dụ, xem xét trường hợp hiến nội tạng mà
Max đã viết phỏng lại với các đồng nghiệp:
Bạn thích lựa chọn nào hơn?
A. Nếu bạn chết trong một tai nạn, tim và những bộ phận khác của bạn
sẽ được sử dụng để cứu những mạng sống khác. Ngoài ra, nếu bạn cần cấy
ghép nội tạng thì sẽ có 90% cơ hội bạn nhận được nội tạng.
B. Nếu bạn chết trong một tai nạn, bạn sẽ được chôn với tim và những
bộ phận khác trên người bạn. Ngoài ra, nếu bạn cần cấy ghép nội tạng, bạn
sẽ có 45% cơ hội nhận được nội tạng.
Hầu hết chúng ta có phản xạ ưu tiên cho lựa chọn A. Đó là một lựa
chọn tốt, bởi vì nếu hệ thống hiến tạng Mỹ có một lựa chọn tương tự như A
thì có thể cứu đến 6000 mạng người mỗi năm chỉ riêng ở Mỹ - gần gấp đôi
số người thiệt mạng trong vụ tấn công 11/9. Tuy nhiên, Mỹ lại đi theo một
chính sách hiến nội tạng giống lựa chọn B nhiều hơn. Tại sao lại như vậy?