DIỄM QUỶ - Trang 47

Chuyện về sau trở nên rõ ràng rành mạch, Tử Hi bị cực hình, phơi thây

trên cửa thành một tháng. Tử Hi như Bồ tát a, lại rơi vào kết cục như vậy.
Ngụy vương mỗi ngày đều qua lại cửa thành, từ đó gục ngã hoàn toàn
không gượng dậy nổi, Linh Đế không hề tín nhiệm hắn. Hắn không không
cho phép kẻ nào đề cập tới Tử Hi, hắn đem chỗ ở của Tử Hi sửa sang thay
đổi hoàn toàn, hắn trở nên thô bạo mà tàn nhẫn, đem mỗi người phạm phải
lỗi nhỏ hoặc căn bản chẳng có lỗi gì cột vào thân cây, dùng cánh cung đứt
dây hung hăng quật. Không biết đã chịu phải bao nhiêu nghiêm hình, cũng
không biết bao lần vết thương kết vảy rồi lại rách ra. Chỉ nhớ rõ, một hôm
nào đó, lúc hai tay lại bị treo ở trên cây bị quật tới mức thương tích đầy
mình, một trận huyên náo xôn xao, Ngụy vương phủ bị tịch biên. Giãy dụa
mở ra con mắt mờ mịt, cái người một thân hắc y đứng trên đại đường kia
hắn cũng sắp nhận không ra, nhưng y vẫn ôn nhu bôi thuốc cho hắn, ôm
hắn vào lòng, cười đến nhu tình mật ý “Nuôi quân ngàn ngày, dùng tại nhất
thời, Tang Mạch, ngươi quả nhiên không phụ lòng ta.”

“Nếu như, ta không hoàn thành nhiệm vụ thì sao?”

“Tang Mạch, ngươi không hoàn thành nhiệm vụ, sao có thể trở về nhỉ?”

Một khắc đó, tim lạnh tới tột đỉnh. Cái gọi là một lòng một dạ, sống chết

có nhau chỉ toàn là ta đơn phương tình nguyện. Sở Tắc Quân, Tang Mạch
bất quá là một binh khí thuận tiện nhất trong tay ngươi, chỉ đâu đánh đó, lệ
bất hư phát*.

Hồi lâu sau, quỳ gối trên Minh điện, tận mắt nhìn thấy mình bị lóc thịt

lộ ra xương cốt buồn thiu, thiên đao vạn quả, đau đến chết đi sống lại.
Trong lúc hoảng hốt tựa như thấy Tử Hi đứng trước mặt mình, chính là nụ
cười giống Bồ tát như vậy, lại hồi tưởng câu nói vui đùa năm xưa “Tử Hi,
nếu ta lừa ngươi, sau này ắt bị thiên đao vạn quả!” Hóa ra, hổ thẹn mới là
lưỡi đao sắc bén nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.