DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 187

cùng Tiểu Thôi. Tiểu Hắc híp mắt nhìn tình huống nơi chân núi, không khỏi
sùng bái hô to nói: “Lão đại thực là quá đẹp trai!”

Chung Quỳ trợn trắng mắt, có chút vô lực nói: “Đẹp trai cái đầu ngươi!

Ngươi có bị sao không thế, không hiểu tình trạng lúc này sao?”

Cái gì? Tiểu hắc bị cuồng phong thổi có chút đứng không vững. Nghe

Chung Quỳ nói thế, rất là trắng mắt nói: “Không hiểu.”

Tiểu Bạch hướng hắn hung hăng gõ một cái. Giận dữ hét: “Đại ca! Ta

đều muốn gọi ngươi là đại ca rồi! Đây là Thiên Khiển! Thiên Khiển hiểu
không? Biết là cái gì không? Ngươi còn nói với ta không hiểu, có tin ta có
thể đập chết ngươi hay không?”

Tiểu Hắc gật đầu như bằm tỏi, luống cuống không kịp nói: “Hiểu mà,

hiểu mà!!! Thiên Khiển ta dĩ nhiên hiểu! Nhưng mà ta nói lão Đại đẹp trai
có quan hệ gì?”

Chung Quỳ cùng Tiểu Bạch im lặng triệt để, ngược lại Tiểu Thôi ở một

bên mở miệng nói: “Tốt lắm tốt lắm, các ngươi không cần trách cứ Tiểu
Hắc. Đứa nhỏ này đoán chừng là trời sinh tật xấu, chúng ta muốn dụng tâm
yêu mến hắn, không thể để cho hắn sinh ra thân xác thì to, cái đầu thì nhỏ
được.”

Tiểu Vũ tựa vào trong ngực Lưu Quang, tất cả đều là khiếp sợ. Trong

mắt in gò má của hắn, trong lòng một hồi hoảng hốt. Thế mới biết, trước
kia Lưu Quang đối với nàng có nhiều nhân từ, chỉ đạp cái mông của nàng
mà thôi. Thật ra thì Lưu Quang coi như thật lợi hại, lấy một tay ngăn trở
Thiên Khiển, cũng có chút lực bất tòng tâm. Đây là lần đầu tiên hắn ngăn
cản Thiên Khiển, không, phải nói, hắn căn bản sẽ không nghĩ tới, hắn đời
này vẫn còn có Thiên Khiển muốn ngăn cản!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.