DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 207

những tiên tử kia nhìn thấy Lão Đại mang theo Tiểu Vũ thì sẽ có cái bộ
dạng gì nhỉ?”

Tiểu Bạch Tiểu Hắc nghe vậy, hai mắt đột nhiên sáng lên. Hắc hắc!

Muốn biết về sau như thế nào, theo sau nhìn đến tột cùng chẳng phải sẽ
biết!

*
Tiểu Vũ liền cảm thấy hoa mắt, đợi mở mắt lần nữa thì người đã đứng ở

đám mây. Mới lạ trợn to hai mắt nhìn bốn phía, đời này nàng còn chưa có
ngồi qua máy bay, thật là chết cũng không nghĩ tới, một ngày nàng thậm
chí đứng ở trên mây nha. Lưu Quang nhếch môi cười yếu ớt, mở miệng
nói: “Chút nữa vô luận xảy ra chuyện gì, ngươi chỉ cần đứng ở bên cạnh ta,
không mở miệng là được rồi.”

Tiểu Vũ có chút không hiểu ngẩng đầu lên, “Chút nữa sẽ xảy ra chuyện

gì?”

Lưu Quang véo nhẹ mũi Tiểu Vũ, chỉ cười không nói. Nắm tay của

nàng, đáp mây bay đi. Biển mây cuồn cuộn, như thơ như tranh. Tiểu Vũ đã
từng nằm ở trên cỏ ngửa đầu nhìn trời, tưởng tượng những đám mây trên
bầu trời đều là kẹo bông, mềm mịn ngọt ngào. Hiện giờ giẫm ở dưới chân,
mềm nha, vẫn là có chút mịn như vậy. Về phần mùi vị như thế nào, nàng
cũng không dám thử. Đi theo bên người Lưu Quang, mây mù tản mạn phía
sau, một tòa kiến trúc to lớn đứng sững ở trước mắt Tiểu Vũ, ba chữ vàng
kia đặc biệt chói mắt.

Nam Thiên môn!
Lưu Quang còn chưa đi đến gần, liền nghe xa xa có tiếng gọi truyền đến.
“Ai da, hôm nay trận gió lớn nào lại đem Diêm Vương ngài đến nơi

này?”

Tiểu Vũ nghe vậy ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một dãy kính râm, dáng

dấp tương đối giống đại thúc đang cười hì hì đi tới phía bọn họ. Không
khỏi nhỏ giọng ở bên tai Lưu Quang nói: “Lão Đại, hắn là ai?”

Lưu Quang cười khẽ một tiếng, giọng mang khinh thường nói: “Thiên

Lý Nhãn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.