DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 504

Ha ha, Thiên đế khẽ mỉm cười. “Đúng vậy! Năm đó là ta quá mức

nguyên tắc, chỉ biết phải tuân theo quy củ, mới ép Thải Lam nhảy núi.
Cũng may mắn là năm đó trong lòng ta cuối cùng không nỡ, len lén nhân
cơ hội đóng băng các người, lại tuyên bố với bên ngoài các người đã qua
đời. Hôm nay, Thiên Quy sắp có thay đổi, các ngươi có thể đi ra ngoài.
Nhưng không thể ở lại thiên giới. Dù sao ở trong lòng chúng thần, các
ngươi đã sớm không còn.”

Cô Diễm nghe vậy cười nhạt một tiếng. “Ngươi có quỳ xuống cầu chúng

ta lưu lại, ta cũng sẽ không để ý tới ngươi!” Nói xong, liền đưa tay lôi kéo
Thải Lam chuẩn bị rời đi.

Hắn ở bên này tràn đầy khó chịu, nhưng Thải Lam lại bất động. Trong

lòng nàng, Thiên đế vĩnh viễn là ca ca thương yêu nhất của nàng, coi như
ban đầu bị buộc nhảy vách đá, cũng hoàn toàn là nàng tự nguyện. Nàng vẫn
luôn rất kính yêu Thiên đế.

“Ca ca? Câu này của huynh là có ý gì? Thiên Quy sửa lại? Thiên Quy

cũng có thể đổi sao? Là ai khiến huynh ra quyết định lớn như vậy? Còn có,
Còn nữa……….., Quang nhi đâu? Hài tử của muội có khỏe không? Muội
bị băng phong ở chỗ này, cũng không biết qua bao lâu rồi. Quang nhi có
phải đã có dáng dấp rất cao hay không?”

Thải Lam nhìn Thiên đế, hai mắt sáng chói. Nàng không đi, nàng còn có

rất nhiều, thật là nhiều vấn đề cần hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.