vị này của chúng ta còn rất tốt. Được đi ra ngoài ngoắc ngoắc hồn, thời
gian tự do vô cùng.”
Tiểu Vũ nghiêm mặt, không nghe bất kỳ lời giải thích nào, nhưng bất
đắc dĩ đành để hai ca ca tùy ý kéo đi. Ngồi một chỗ trên lan can, Tiểu Vũ
cầm trong tay một lon coca, trong miệng cắn một miếng Hamburger, có
chút không rõ cho nên nhìn cảnh tượng người đến người đi dưới đèn neon
náo nhiệt. Ngồi bên trái nàng là Tiểu Bạch, lắc lắc lon coca lạnh. Ngồi ở
bên phải nàng là Tiểu Hắc, trong miệng cắn ống hút không biết đang suy
nghĩ gì. Tiểu Vũ khó hiểu mở miệng nói: “Thứ này các ngươi mua ở đâu?”
Mẹ nó, ngàn vạn lần đừng có nói với nàng là Địa phủ cũng có bán KFC
nha?
Tiểu Bạch nghe vậy, nâng gương mặt tuấn tú vô tội lên, chỉ chỉ người
bán hàng rong ven đường, mở miệng nói: “Nga, chính là mua ở đó. Thế
nào? Ăn ngon không? Kỹ thuật chuyên nghiệp của hắn cũng là được học
trong cửa hàng a, mùi vị cũng sẽ không tệ đâu.”
Tiểu Vũ ngẩn ra, theo hướng Tiểu Bạch chỉ ngây ngốc nói: “Hắn, bọn họ
có thể nhìn thấy ngươi?”
Tiểu Bạch sắc mặt càng thêm vô tội, “Dĩ nhiên có thể nhìn thấy, ngươi
bị ngốc?”
Bên kia Tiểu Hắc nghe không nổi nữa, tốt bụng giúp đỡ tiếp lời nói:
“Ca, ngươi nói toàn lời vô nghĩa, ngươi như vậy mà nói, Tiểu Ngũ làm sao
mà hiểu được? Đến đây, Hắc ca ca sẽ giải thích cho ngươi.”
Tiểu Bạch vẻ mặt khinh bỉ, tiếp tục loay hoay lắc lắc, Tiểu Hắc vui vẻ
cười một tiếng, hướng Tiểu Vũ giải thích: “Ngươi nhìn thấy mấy cái tiểu
thương kia a, cũng là tiểu quỷ của Địa phủ. Bọn họ không giống chúng ta ở
tại Địa phủ, mà là ở nhân gian lâu dài. Tiểu quỷ của Địa phủ chúng ta trải
rộng cả nhân giới, bọn họ gọi là thám tử. Nếu như quỷ hồn bởi vì một chút
chấp niệm cùng oán niệm, mà lưu lại ở nhân gian, lúc này, chúng ta liền
cần tìm những thám tử này giúp một tay, để cho bọn họ cung cấp đầu mối.
Vô luận địa điểm nào, triều đại gì đều có thám tử của chúng ta, mạng lưới
tình báo dày đặc vô cùng.” A? Tiểu Vũ có chút hiểu, thì ra địa phủ này còn