DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 634

Xem ra cũng không là người đơn giản.

Cứ mặc kệ Hạ công tử kia, chỉ xét tình thế hiện tại này mà nói. Sợ là bà

cũng không thể không cúi đầu.

Âm thầm cắn răng một cái, thôi! Lão nương liền cúi đầu thỏa hiệp một

lần! Dù sao cũng là ngân phiếu một trăm vạn. Không cần thì nàng chính là
gã ngốc!

Biến sắc, lập tức biến thành bộ dáng nịnh nọt. Tú bà cười làm lành, nói

một loạt lời trách móc. Là tiểu nhân có mắt không nhìn được Thái Sơn.
Một bên nhanh tay lấy đi ngân phiếu trong tay Tiểu Vũ.

Aizz ~~ Tiểu Vũ đúng lúc giơ tay giựt lại, một tay kia vươn ra nói: “Khế

ước bán mình đâu?”

Nàng cũng không ngốc! Đưa tiền rồi lỡ như tú bà này không đưa khế

ước bán mình, nàng không biết sẽ tìm ai mà trách cứ đây.

Diêu mụ vỗ ót, bộ dáng giống như quên. Nhanh chóng bảo trợ thủ châm

trà đổ nước ở bên người đi lấy khế ước bán mình.

Người nọ liền vội vàng gật đầu, nhanh như chớp chạy ra phía sau. Chỉ

chốc lát, liền cầm một tờ giấy đi tới, đưa cho tú bà.

“Vị cô nương này! Ngươi xem, đây là khế ước bán mình của Bạch

Nhược cô nương.”

Diêu mụ cũng đề phòng sợ Tiểu Vũ cướp đi không trả tiền, liền đem khế

ước bán mình mở ra cho Tiểu Vũ nhìn. Ý tứ thực rõ ràng, tiền trao cháo
múc.

Tiểu Vũ nhìn nhìn khế ước bán mình, khi nhìn đến chữ viết ở trên, thấy

một cái đầu hai cái tay.

Thèm vào! Mấy chữ đó ta không biết! Cái gì quốc gia niên đại?
Xấu hổ khụ khụ, ánh mắt ngắm hướng nữ tử áo trắng đứng ở một bên

thủy chung không nói một câu.

“À. . . . Cái kia. . . . . Ngươi tới xác nhận một chút! Nhìn xem đây có

phải là khế ước thật sự hay không!”

….
Tú bà nghe mà ngẩn ra, khế ước bán mình còn có thật giả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.