ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 295


Tại trung tâm, đại tá Castries vẫn theo dõi tình hình các đơn vị, gọi điện cho
Langlais :

- Cho một đại đội cứu viên Huguette 6 !

Tourret gọi Desmons đến :

- Anh có hai xe tăng yểm hộ. Mục tiêu là gỡ nguy cho Rastouil !

Trong tất cả các đại đội trưởng thuộc tiểu đoàn dù xung kích số 8, Michell
Desmons là một sĩ quan khiêm tốn nhất, lịch sự nhất, và cũng kỷ luật nhất.
Chính vì lẽ đó Tourrert đã chọn Desmons. Nếu còn lực lượng dự bị, nhất
định Desmons sẽ được giao cho sử dụng. Mọi người vẫn cho rằng một cuộc
phản kích đêm, với một tiểu đoàn và mười xe tăng tiến theo lộ trình quen
thuộc cũng không thể nào tiến hành được. Thế mà bây giờ, đột nhiên lại có
lệnh đưa một đại đội thiếu quân số và chỉ có hai xe tăng đi phản kích giữa
ban đêm. Nhưng Desmons không nói câu gì. Ông lẳng lặng đi đến đại đội
của mình đang ngồi chen chúc trong những chiến hào tại một cứ điểm khác
mang tên Epevier, đặt ở vị trí cũ của Dominique 4. Đây là một cứ điểm đặt
ở một bãi đất gồ cao hơn điểm tựa trung tâm một chút để trong những tình
huống khẩn cấp có thể giải vây cho trung tâm và giữ bãi đất trống trải giữa
đường băng và sông Nậm Rốm.

Epevier giống như cái sân của những sự thần kỳ, lổn nhổn những hố hào và
gò đống nối với nhau bằng những hào giao thông đào vội vã. Nóc hầm lợp
bằng những mảnh kim loại lát đường băng nay không còn sử dụng cho máy
bay được nữa.

Đó cũng là một « chung cư ổ chuột » gồm binh lính thuộc mọi binh chủng,
lính Angiêri tình nguyện làm phu cáng thương, lính Thái chấp thuận đi nhặt
và phân phối những chiếc dù rơi vãi, lính phòng không của trung úy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.