ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 337


Lúc thay quân, Spozio là sĩ quan chỉ huy Huguette 1 nói với Chevalier dẫn
quân tới thay thế :

- Anh phải chú ý : Việt Minh đang đào những đường hầm dưới lớp hàng
rào dây thép gai. Một ngày nào đó, kẻ địch bất thình lình có thể từ đường
hầm xuất hiện giữa cứ điểm. Tôi đã phải bố trí lính canh, theo dõi những
tiếng đào hầm vang vọng từ dưới mặt đất của những con chuột chũi này.

Chevalier trả lời :

- Nếu tôi hiểu rõ, thì công việc của chúng tôi là phải lấy những ngón tay
bịt những lỗ rò ở một ống nước đang rạn nứt ?

Đại đội Spozio rời vị trí, và cũng đã phải dũng cảm lắm mới thoát ra khỏi
Huguette 1. Phía sau Chevalier vừa tiếp quản cứ điểm, vòng vây của địch
lại khép chặt.

Phải mất 2 tiếng đồng hồ, những người sống sót của tiểu đoàn 1, trung đoàn
2 bộ binh lê dương mới về được tới Huguette 3. Cũng như những lính dù và
lính lê dương của đại úy Bizard trước đây, cuộc lui quân này là tất cả một
chuỗi rủi ro mạo hiểm đối với từng người. Mãi tới nửa đêm, đơn vị cuối
cùng mới tới được Huguette 3. Vậy mà vẫn còn một số rớt lại phía sau, mãi
đến hôm sau hoặc nhiều ngày nữa mới lần về đựoc vị trí, trong đó có những
người phải dìu về như trung sĩ trưởng Weber bị thương ở đầu nằm lại trận
địa đã được một người phu trong đoàn tiếp tế mang về trạm phẫu thuật.
Weber bị hôn mê nhiều ngày tới mức không nói được mình là ai. Mãi đến
ba tuần sau khi được đưa về Hà Nội, ông mới phục hồi dần trí nhớ.

Tại Huguette 1, Chevalier bố trí binh lực để có thể cầm cự được càng lâu
càng tốt, không hi vọng được cứu viện hoặc tăng viện. Ông cũng khong có
ảo tưởng nào về việc rút chạy. Đại đội 4 sẽ không bao giờ rời khỏi điểm tựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.