ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 380

- Nếu những đồng đội của chúng tôi vẫn còn phải ở lại vị trí, thì chúng tôi
cũng muốn được ở bên cạnh họ.

Và thế là những người chột một mắt, cụt một tay, còn một chân đã lê lết
trong những hào giao thông, vượt qua sông Nậm Rốm chiếm lĩnh vị trí dưới
chân Eliane 2. Họ không đòi hỏi quá đáng. Họ chỉ làm nhiệm vụ tùy sức.
Tức là tham gia vận chuyển vũ khí, tiếp đạn súng máy, lắp đạn súng cối.
Đối với họ, chỉ có một điều duy nhất tính đến là tình bạn chiến đấu.

Đường hầm Eliane 2


Từ 3 đến 6 tháng 5 năm 1954

Hai ngày, hai đêm qua Việt Minh hầu như giậm chân tại chỗ. Dù cho tướng
Giáp có quyết định phải giành thắng lợi trước khi họp Hội nghị Geneve (
Tác giả suy diễn. Không có chỉ thị, văn bản nào về chuyện này – ND), ông
cũng thấy không nên hy sinh nhiều binh sĩ. Vì vậy, ông đã hạ lệnh làm lại
hệ thống chiến hào đánh lấn, củng cố, sửa sang các vị trí đã chiếm được.

Tuy nhiên, đối với kẻ địch đang lao động ngoài trời, trên những bãi trống,
hoặc trong những lớp rào dây thép gai ở phía Tây Huguette 5, phía Đông
Eliane 1 , pháo binh Pháp đã tỏ ra bất lực vì thiếu đạn.

Sáng ngày 6 tháng 5, chỉ còn chưa đầy một nghìn quả đạn trong hầm pháo
105, một nghìn hai trăm trong hầm cối 120. Số đạn này chỉ bắn liên tục
trong hai giờ là hết nhẵn.

Tập đoàn cứ điểm đang tới lúc nghẹt thở. Vậy mà lại một lần nữa, đại đội
thứ ba của tiểu đoàn dù số 1 nhảy được xuống khu trung tâm cùng với toàn
ban chỉ huy tiểu đoàn. Chỉ có một người bị thương duy nhất. Đó là đại úy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.