ĐIỆN BIÊN PHỦ CUỘC ĐỐI ĐẦU LỊCH SỬ MÀ NƯỚC MỸ MUỐN QUÊN ĐI - Trang 215

lập và báo trước tình hình cho nhóm tù binh muốn trốn thoát. Những thành
công của đám biệt kích này chứng minh rằng Đại tá Trinquier và nhiều sĩ
quan dù cùng lính biệt kích đã đúng khi tăng cường sử dụng rộng rãi các
lực lượng không chính quy ở Đông Dương. Bên cạnh đó, Bộ tư lệnh tối cao
Pháp, bị chủ nghĩa bảo thủ giới quân sự và những truyền thống khắt khe của
nó che mắt, đã thấy việc sử dụng quân của bộ tộc trong một cuộc chiến đã
định là hợp lý. Thật không may, mọi bài học được rút ra từ những thành
công của người bộ tộc ở vùng núi đều không được áp dụng. Nhờ có lệnh
ngừng bắn mà một số quân biệt kích đã trốn được sang Lào, nhưng phần
lớn bị chết và bị quân du kích Việt Minh bắn chết. Nhiều tháng sau khi ký
Công ước Geneve, các nhóm du kích bị cô lập dưới sự chỉ huy của các sĩ
quan Pháp và các binh lính không tham chiến vẫn đang sống sót và chiến
đấu trong rừng. Bức điện cuối cùng yêu cầu tiếp tế đạn mãi tới 2 năm sau
khi Điện Biên Phủ thất bại mới tìm lại được.

Khi các đoàn tù binh hành quân qua rừng tới các trại mới thấy hết điều kiện
tồi tệ về tâm lý của quân đồn trú và những hậu quả nghiêm trọng của nó.
Khẩu phần ăn hàng ngày là 800 gam gạo và chút quả lạc hoặc thỉnh thoảng
có quả chuối không đủ chất và làm cho năng lượng cũng như cơ thể cường
tráng của đám tù binh nhanh chóng bị cạn kiệt. Những người sống sót mất
đi trọng lượng tối thiểu mà họ đã giữ được trong suốt chiến dịch, vì thế mà
họ mất đi khả năng đề kháng của cơ thể. Sốt rét, bệnh lỵ, viêm họng…
không chữa khỏi là tình trạng chung. Thời gian mà một tù binh có thể vác
một cáng tre chở một đồng đội của mình bị ốm ngày càng ngắn hơn. Cán bộ
Việt Minh hoặc các sĩ quan chính trị đã chia tách thành nhóm các sĩ quan
tham chiến và các sĩ quan không trực tiếp tham chiến, các sĩ quan không
trực tiếp tham chiến và các chiến sĩ. Số tù binh bị bại trận là một đề tài
chống chiến dịch tuyên truyền cho cán bộ. Chiến dịch chiến tranh tâm lý
của Việt Minh luôn căng thẳng và thường xuyên diễn ra. Không mấy ngày
kết thúc mà không có các bài quán triệt và các phần tự phê bình và phê
bình. Tù binh được nhắc đi nhắc lại rằng họ là những tội phạm chiến tranh
và có thể chuộc lỗi bằng cách thừa nhận đường lối sai lầm của mình và tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.