ĐIỀN DUYÊN - Trang 101

không thể khi dễ nàng, phải chiếu cố muội muội..."

Nói liên miên cằn nhằn giáo huấn con trai xong, không hề quản hắn có

nghe hiểu hay không.

Phùng Thị không dỗ Đỗ Quyên nữa, Hoàng Tước Nhi cũng tới gần bên

giường đùa muội muội.

Không dễ dàng đem 2 đứa bé an định lại, chợt nghe bên ngoài mơ hồ

truyền đến thanh âm Lâm Đại Đầu: "Thu Sinh, cha đi. Mang đệ đệ chơi ở
cửa nhà, không cho chạy xa tinh nghịch. Để ý một chút, nghe gà đẻ trứng
phải nhặt ngay, đừng để mèo tham ăn trộm. Chơi một hồi phải ra sau viện,
đem lá dưới gốc cây quét gọn, dùng ki hốt rác hốt đến cửa bếp lò, để dành
đốt lửa. Có phân heo phải dùng sọt đựng phân, nhặt đổ vào hầm cầu..."

Hắn nói, một thanh âm thiếu niên trả lời, "Ta hiểu được", hoặc là "Hiểu

được cha."

Phùng Thị nhìn vợ Đại Đầu, nhìn ra được nàng có chút ngượng ngùng,

nói: "Là hắn suốt ngày dong dài, vô nghĩa không biết bao nhiêu."

Phùng Thị thở dài: "Đại Đầu ca thận trọng lo gia đình, ngươi có phúc

khí. Không giống tên kia của ta, như cái xác, đẩy một chút chuyển một
chút, ngươi không đẩy hắn sẽ không động."

Vợ Đại Đầu vội nói: "Lão Thực huynh đệ tuy nói chậm chập, còn không

phải mọi sự tất cả nghe theo ngươi! Nhà này do ngươi làm chủ, nói một thì
không có hai..."

Hai người ngôn ngữ nhún nhường, đều đem nam nhân đối phương khen

một phen, quở trách nam nhân của mình không phải, chỉ tiếc bọn họ không
thể bù đắp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.