ĐIỀN DUYÊN - Trang 1076

Hoàng lão cha cũng chuyển lửa giận lên đầu cháu gái, hừ lạnh nói: "Đưa

người bên ngoài thì gọi là 'Hoàng kim cao', đưa gia gia nãi nãi thì là bánh
bí đỏ. Thật là cháu gái ngoan của ta!"

Vung tay, xoay người vào phòng.

Tiểu Thuận kéo tay nương, nhỏ giọng nói: "Nương, ta còn muốn ăn bánh

bí đỏ. Ta muốn đi nhà đại bá."

Hoàng đại nương đang nổi lửa không có chỗ phát tiết, mắng: "Ăn cái gì

mà ăn! Chết thèm hả?"

Phượng Cô nghe xong, liền kéo Tiểu Thuận vào nhà, vừa thấp giọng dỗ

nói: "Năm nay nương cũng trồng bí đỏ, cũng làm bánh như vậy cho ngươi
ăn..."

Còn lại một mình Hoàng đại nương suy sụp ngã ngồi trên băng ghế,

miệng mắng: "Thứ đáng chết! Tiểu tinh quái! Lòng dạ đen tối. Chọc ghẹo
nãi nãi ..." Mắng xong cháu gái ròi mắng con dâu, mắng xong con dâu,
mắng sang đại nhi tử.

Mà Lý bà mụ cách vách cùng trong nhà người nói tới chuyện vừa rồi, lắc

đầu, vẻ mặt đồng tình, "Hoàng lão đại làm gì cũng không được cha mẹ
thương. Đáng thương bé gái kia, bánh rớt xuống đất, từ trong miệng chó
giành lại được mấy cái. Bánh bột ngô tròn đều nát thành đống bột ngô."

Chồng nàng hừ lạnh nói: "Vậy đó!"

Lại nói Hoàng Ly, một đường khóc chạy về nhà.

Vừa lúc Phùng Thị đi tới nhà tiểu di, chỉ có Hoàng Lão Thực ở trong bếp

vừa ăn bánh, vừa giúp 2 khuê nữ nhóm lửa, nàng liền oa oa khóc lớn lên,
đem sự tình hai năm rõ mười nói với cha và 2 tỷ tỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.