Hoàng Ly nhuyễn nhu nhu dỗ nói: "Cha, ta trưởng thành, mỗi ngày sẽ
nấu món ngon cho ngươi ăn, làm đồ mới và giày mới cho ngươi mặc, còn
giúp ngươi đấm lưng..."
Nhất thời cả người Đỗ Quyên nổi một tầng da gà.
Hoàng Lão Thực lại cười không khép được miệng, hạnh phúc tìm không
ra phương hướng.
Mấy cha con đang nói, bỗng nhiên Hoàng Tước Nhi nói: "Nương đã về."
Đỗ Quyên vội đối với Lão Thực cha nói: "Chuyện vừa rồi, cha đừng nói
với nương. Nương dễ nổi giận, nếu cha nói coi chừng bị nương mắng.
Cũng không thể nói với người bên ngoài. Ngàn vạn ngàn vạn lần! Nếu cha
không khoá cửa miệng lại, nói việc này ra ngoài, chúng ta sẽ không để ý
cha."
Uy hiếp người không tốt, uy hiếp cha mình càng không đúng, nhưng
chiêu này đối với Lão Thực cha có tác dụng nhất, bởi vậy tỷ muội Hoàng
gia nhiều lần áp dụng.
Hoàng Lão Thực vội vàng gật đầu.
Hắn cũng không muốn tìm mắng, đương nhiên sẽ không nói với Phùng
Thị.
Vì thế lúc Phùng Thị đi vào, bốn cha con như không có chuyện gì, chỉ
nói bánh bí đỏ ăn ngon ra sao, còn nói buổi trưa nấu cái gì ăn.
Phùng Thị cảm thấy kỳ quái, phảng phất cha con bọn họ rất cao hứng,
liền hỏi: "Đang nói gì mà cao hứng như vậy?"
Hoàng Lão Thực nhìn khuê nữ nhếch miệng cười.
Có chung bí mật với khuê nữ, cảm giác thật tốt.