ĐIỀN DUYÊN - Trang 1337

Hoàng Ly cũng nhai, quả nhiên đặc biệt ngon miệng, vừa non vừa dòn

còn có vì ngọt, không giống như tỏi cay độc gay mũi thường ăn.

Miệng bé gái đầy món mới, chợt thấy bụng trống không rất đói, các loại

mỹ thực trước mắt bay loạn, liền khẩn cầu: "Nhị tỷ, cho ta ăn thêm một
miếng."

Đỗ Quyên cười nói: "Khai vị phải không? Ta không có lừa gạt ngươi

chứ. Nếu ăn không ngon, ta phí công sức mang về làm cái gì? Tiểu di đều
nói ta đó."

Hoàng Tước Nhi ở bên ngoài cười nói: "Ngươi phí cống sức gì chứ? Là

con lừa lao lực thì có!"

Đỗ Quyên nhịn cười không được.

Đang nói chuyện, Phùng Thị và Hoàng Lão Thực đi vào .

Phùng Thị đi đến trước giường nói với Hoàng Ly: "Dưa muối ăn nhiều

bụng khó chịu. Nương nấu cơm xong rồi, lát nữa uống cây dầu sở, ăn màn
thầu xong lại ăn thêm mấy thứ kia."

Đỗ Quyên xoay người đặt bát lên cái tủ thấp đầu giường, rót một ly nước

ấm, đỡ Hoàng Ly dạy uống, vừa dỗ nàng nói: "Nương nói đúng. Đã đến lúc
ăn trưa. Ngươi chịu khó nhịn một chút, đợi hết bệnh rồi ăn cái gì cũng
được."

Hoàng Ly hết cách, đành chịu đựng.

Gian ngoài, Hoàng Lão Thực nhìn một đống vải bông và vải trơn trên

giường La Hán, trên bàn bày các loại điểm tâm, trà quả và món lót dạ, dưới
đất để cá muối thịt khô, gà vịt sấy khô, mừng rỡ mặt mày hớn hở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.