ĐIỀN DUYÊN - Trang 1387

"Tiểu Thuận, gia gia ngươi đã khá hơn chưa?"

"Tốt lắm. Sáng nay ngồi dậy ăn canh trứng gà."

"Vậy thì tốt rồi."

Hoàng Lão Thực yên lòng quyết định không đi thăm cha, miễn cho bị

đánh.

Sau bữa cơm, hắn nói một tiếng với khuê nữ rồi vác đao lên vùng núi

phụ cận đốn củi. Cũng không phải là trong nhà hết củi mà là Phùng Thị oán
trách hắn, nói khuê nữ nhỏ như vậy, đốn củi làm tay chai thô hết. Khuê nữ
người ta chỉ ở nhà làm việc nhà, chưa xuất giá ai mà làm mấy việc nặng đó,
lại không phải là không có cha mẹ.

Hắn đau lòng khuê nữ nên nhớ, vừa ở không là đi phụ cận chặt cây về,

củi chất đầy trong kho.

Hoàng Tước Nhi và Đỗ Quyên thu thập phòng bếp xong là ngồi ở cổng

lớn thêu thùa may vá. Hoàng Ly cầm cành cây vẽ dưới đất, dạy Tiểu Thuận
học chữ.

Đỗ Quyên đang làm giầy cho Hoàng Ly, nghe nàng và Tiểu Thuận nói

chuyện. Hoàng Ly nói một lúc rồi trở mặt, nói gia gia nãi nãi, tiểu thúc, tiểu
thẩm đều là người xấu, khi dễ cha nương nàng.

Tiểu Thuận trong lòng rối loạn, lại mờ mịt, bỗng nhiên nhìn về phía Đỗ

Quyên hỏi: "Đỗ Quyên tỷ tỷ, gia gia nãi nãi là người xấu sao?"

Đỗ Quyên sửng sốt một chút, hỏi ngược lại: "Bình thường gia gia nãi nãi

đối với ngươi như thế nào?"

Tiểu Thuận nói: "Đối với ta khá tốt. Gia gia có ăn ngon đều chừa lại cho

ta ăn. Nãi nãi cũng vậy, chưng một cái trứng gà cũng giữ lại cho ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.