ĐIỀN DUYÊN - Trang 1395

Đỗ Quyên thấy gia gia nghiêm mặt, lên mặt đi vào viện, bày ra một bộ

dáng kiêu căng, tuyên cáo mình không thể động chạm vào thân phận trưởng
bối, vừa buồn cười lại đáng giận.

Nàng đương nhiên sẽ không làm mắt mặt hắn, cười híp mắt kêu "Gia gia,

nãi nãi!"

Hoàng đại nương trừng nàng, lộ vẻ không cam tâm.

Đỗ Quyên bước lên phía trước đỡ nàng, cười nói: "Nãi nãi mau vào ngồi.

Lâm lão thái thái và Lâm nãi nãi các nàng đều ở trong phòng ta. Nương ta
vẫn không thể xuống giường, đang đợi nãi nãi tới đây chống đỡ đó, thất lễ
cũng không tốt."

Một mặt nâng nàng lên cao, mặt khác gõ nàng: con dâu cả vẫn không thể

xuống giường đó, đừng gây chuyện nữa!

Hoàng đại nương phẫn nộ "Hừ" một tiếng rồi mới chịu hả hê nói hai câu,

tỷ như "Có việc cầu ta mới kêu nãi nãi...", nhưng một trận tiếng cười truyền
đến, còn chưa thấy rõ là ai đã bị người lôi đi.

Thì ra là vợ Lâm Đại Mãnh đứng bên cửa sổ nhìn thấy bọn họ, như một

trận gió chạy ra đón, lôi kéo vào trong, miệng nàng nói không ngừng, chân
không nghỉ kéo vào nhà.

Đỗ Quyên theo ở phía sau vụng trộm cười, đem nước trà trái cây mang

lên, tùy các nàng nói giỡn, tự đi ra sau bận rộn.

Lâm gia sính lễ thực dày: trang sức là một đôi trâm bạc và một bộ bông

tai bạc rơi (bông tai tòng teng), hai thất vải bông mịn đỏ in hoa, sáu cân
rượu, sáu cân mì sợi, sáu cân dầu vừng, 200 trứng gà, có lá trà, táo đỏ, đậu
phộng đại biểu cát tường như ý, trái cây cùng bánh hỉ, điểm tâm, còn có hai
con dê núi, hai đôi hồng gà cảnh màu sắ rực rỡ, đều là huynh đệ Thu Sinh
ngày hôm qua lên núi săn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.