ĐIỀN DUYÊN - Trang 1433

ngất, ánh mắt sắc bén, lúc cười hoàn hảo, nhưng lúc sầm mặt, đúng như
hung thần vậy.

Đa số thiếu nữ thích hắn có chút bá đạo, dương cương khí mười phần.

Mỗi vừa nhìn thấy, nhịn không được mặt đỏ tim đập dồn dập.

Lâm Xuân cũng cao ngất như vậy, diện mạo oai hùng, thiếu niên tuấn tú

nhưng vì thường xuyên trầm tư, trên người thêm nét trầm ổn, khí chất khác
hẳn Cửu Nhi.

Cửu Nhi cười to gọi "Đỗ Quyên", không chút che giấu tâm tình tốt của

mình khi nhìn thấy nàng.

Đỗ Quyên buồn bực hỏi: "Sao ngươi đụng phải Thu Sinh đại ca?"

Ba ngày trước Cửu Nhi đã vào núi. Hiện tại hắn săn thú đều là chạy tuốt

vào rừng sâu núi thẳm, tìm kiếm động vật quý hiếm, thu lấy da lông, lộc
nhung, hổ cốt, đã không cùng đẳng cấp với những thợ săn bình thường
khác.

Thu Sinh cười nói: "Cho nên nói là khéo."

Lại hỏi Lâm Xuân vì sao buộc cáng. Lâm Xuân giải thích.

Nghe nói Hòe Hoa trật chân, Cửu Nhi kỳ quái hỏi: "Cõng về nhà là

được, khó khăn buộc cáng làm cái gì?"

Lâm Xuân ngừng một lát, nhìn hắn nói: "Vậy ngươi cõng đi. Ta không

làm cáng nữa."

Cửu Nhi sửng sốt rồi bỗng nhiên hiểu được, ngượng ngùng cười nói: "Ta

quên. Cõng không thích hợp."

Rồi động thủ hỗ trợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.