ĐIỀN DUYÊN - Trang 1447

Đỗ Quyên đem thần sắc bé gái nhìn ở trong mắt, nhịn không được nổi

giận.

Bình thường Nhị Nha rất dễ tự ti, nghe lời này càng tự ti hơn.

Nàng liền nói với nương Nhị Nha: "Thím, tỷ tỷ ta cũng không săn thú,

nương ta cũng không nói nàng vô dụng. Không săn thú thì không thể làm
chuyện khác sao? Nhị Nha cần mẫn lại có thể làm, thím ghét bỏ nàng thì
đưa cho nương ta làm khuê nữ đi."

Những người này thực dễ dàng đỏ mắt, muốn con gái tranh mặt mũi cho

mình, cũng không nghĩ tới sở trường mỗi người khác nhau, sao có thể so
sánh như vậy?

Lại nói, nàng với Đỗ Quyên có thể so được sao?

Nàng mang theo ký ức chuyển thế, trở ngược về hai mươi mấy năm, lại

cùng Nhậm Tam Hòa học văn học võ, học một cái là mười mấy năm, người
bình thường có thể so?

Kỳ thật, so với những đứa nhỏ khác trong thôn, nàng thật thấy hổ thẹn.

Trong thôn rất nhiều đứa trẻ thập phần trí tuệ, có sở trường riêng. Không

nói tới Cửu Nhi và Lâm Xuân, lấy Hòe Hoa mà nói, ban đầu Đỗ Quyên
không muốn dạy nàng. Nàng cũng có mắt, không dám bám lấy nàng, lại
thật sự bằng nghị lực nhận được rất nhiều chữ, sau đó mua sách về xem...
Cho đến ngày nay, Đỗ Quyên không thể không kính nể nàng.

Phùng Thị và vợ Đại Đầu vội khen ngợi Nhị Nha.

Vợ Đại Đầu không chút lưu tình nói: "Hừ, người phụ nữ này hông biết

tốt xấu! Nhị Nha trong ngoài đều làm, so với con trai ngươi Quả Cân đều
không kém, ngươi còn không biết đủ. Đây là đang khoe khoang với người
không có con gái như ta phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.