Đỗ Quyên nói lời này có nghĩa nàng không có ý định gả cho Lâm Xuân.
Bằng không, có cô gái nào trước mặt vị hôn phu nói tương lai sinh bao
nhiêu đứa nhỏ...
Nàng nói "tương lai bốn người các ngươi đều thành thân", giọng điệu
hoàn toàn là chuyện không liên quan tới mình.
Quế Hương cười nói: "Ái dà, Đỗ Quyên! Ngươi cũng thật biết so."
Đỗ Quyên nói: "Nhà ông ngoại ta là như vậy, nhìn rất dọa người."
Vừa nói vừa hỏi Lâm Xuân: "Hiện tại như vậy ở là đủ, chờ các ngươi
tương lai sinh vài đứa nhỏ, đứa nhỏ sẽ trưởng thành đón dâu, phải làm thế
nào?"
Bởi vì nàng thấy, chung quanh Lâm gia đã không còn đất trống.
Lâm Xuân nói: "Tương lai nhiều người, nơi này sẽ làm tổ trạch giữ cho
đại ca, chúng ta sẽ dọn ra ngoài. Đây là quy củ. Cha ta trước đây cũng ở với
gia gia bên Cửu Nhi, sau này mới chuyển ra."
Đỗ Quyên bừng tỉnh đại ngộ nói: "Ta nói mà!"
Tiếp, nàng cố ý nói với Cửu Nhi và Quế Hương: "Cái này thật sự là
"Người so với người, tức chết người’! Vốn một hàng ba gia đình đều không
sai biệt lắm, bây giờ nhà Lâm Xuân xây lớn như vậy, vừa lúc nằm ngay ở
giữa, biến thành đại địa chủ, làm cho nhà ta và nhà Nhị Nha giống như làm
công cho nhà địa chủ, nhỏ xíu!"
Mọi người sửng sốt một chút, lại là một trận cười. Ngay cả Lâm Xuân
cũng cười.
Cửu Nhi cười nói: "Ngươi còn sợ tương lai không có nhà ở!"
Vẻ mặt và khẩu khí đều mang hàm ý, lại không tiện nói rõ.