ĐIỀN DUYÊN - Trang 150

đàn ông chúng ta đốn củi, tận lực chặt nhiều chút. Tẩu tử và muội tử ngươi
hái chút lá trà, rồi đi lưới cá. Ngươi có thể mượn được lưới đánh cá
không?"

Hoàng Lão Thực vội nói: "Có thể, có thể mượn được."

Phùng Hưng Phát gấp quá vội nói: "Cha, ta vừa hỏi muội phu, trà dại

mọc trên núi cao, không phải khắp nơi đều có. Không bằng như vậy..."

Phùng Trường Thuận cẩn thận hỏi thăm trà dại, đường núi ở và vị trí với

suối nước, vừa đốn củi vừa đợi, cuối cùng an bài: Ngày mai dậy sớm, bao
gồm Phùng bà mụ, mọi người đi vào núi một lượt, hái trà trước bởi vì lá trà
buổi sáng hái tốt nhất. Sau đó Phùng bà mụ trở về nấu cơm, Phùng Trường
Thuận mang theo con dâu và con gái đốn củi, Hoàng Lão Thực và Phùng
Hưng Phát khiêng về nhà. Nếu còn nhiều sức, lại cắt chút măng khô hoặc
những chuyện khác.

Hoàng Lão Thực nghe xong kích động không thôi, chụp chân nói: "Đều

nghe cha."

Phùng Hưng Phát lại nói: "Phải đợi làm bữa xong ăn sáng, sáng mai lên

núi. Buổi cơm trưa chờ ta và muội phu mang củi trở về sẽ mang tới."

Hoàng Lão Thực lại nói: "Ai, đại ca nói rất đúng. Đây liền giảm bớt thời

gian đi về ăn cơm."

Nói chuyện, bởi bên ngoài trời tối , mọi người chuyển dời đến nhà chính

thương nghị, ngay cả Phùng bà mụ cũng đi ra nói vài câu, nhắc nhở phải
mang theo những gì.

Đỗ thị và Phùng Minh Anh ở phòng bếp thu thập xong, lại đun nồi lớn

nước ấm cho mọi người rửa chân, lúc này bưng ngọn đèn lại đây, cũng ngồi
tại trên băng ghế nhỏ yên lặng nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.