ĐIỀN DUYÊN - Trang 1663

Phùng Minh Anh chỉ vào mũi nhị mợ nói: "Ngươi dám thử mắng thêm

một chữ nữa xem!"

Vợ Đại Đầu biết nàng lợi hại, sợ nháo lớn, vội vàng nói: "Tiểu di nàng,

ta lập tức mang nàng đi. Bước đi!"

Hoàng đại nương vỗ tay lên tiếng mắng: "Không biết xấu hổ! Khuê nữ

mình tìm đàn ông, xảy ra chuyện lại đổ thừa cháu gái lão nương. Ngươi, già
rồi mà không đứng đắn, mới dưỡng ra tiểu tao hóa như vậy..." (chửi theo lối
bình dân = đồ cái thứ già mà không nên nết mới nuôi ra thứ *ĩ con như vậy)

Mấy năm qua, mẹ chồng nàng dâu Hoàng gia lần đầu liên thủ, nhất trí

đối ngoại!

Việc này cũng không đại biểu các nàng hòa hảo như lúc ban đầu. Hoàng

đại nương như cũ vẫn chướng mắt con dâu cả, trước mắng nhị mợ xong,
tiếp đó liền mắng Phùng thị: "Ngươi không phải rất lợi hại sao? Chỉ biết lên
mặt với bà bà, đối với người ngoài thì sợ hãi, coi người ta như Bồ Tát thờ
trong nhà, còn để khuê nữ đi hầu hạ. Kết quả thì sao, xong việc rồi còn sỉ
nhục đẩy khuê nữ ngươi vào chỗ chết. Ngươi còn có mặt mũi nào hả?"

Phùng Thị bị bà bà chọc trúng tâm phế, nhào về hướng nhị mợ, vài

người kéo lại không nổi.

Trong hỗn loạn, Hoàng Lão Thực sắc mặt dữ tợn, cũng không biết từ đâu

lấy cây đòn gánh đến, đập vào người nhị mợ. Nhưng hiện trường người
đông, lôi kéo khuyên giải, ngươi đẩy ta kéo, đòn gánh lại rơi trên người
Lâm Đại Đầu.

Lâm Đại Đầu "Ái dà" một tiếng, xoay người giữ chặt hắn, dậm chân nói:

"Lão Thực huynh đệ, ngươi đánh ta làm cái gì? Phụ nữ cãi nhau, chúng ta
nam nhân đừng náo loạn. Nên khuyên ngừng lại, mọi người ngồi xuống nói
chuyện."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.