ĐIỀN DUYÊN - Trang 167

Đành phải ngồi như trước, đem đầu thò ra cửa, đối với ngoài cửa mắng:

"Ngươi chờ cho ta! Đợi lão nương về, chặt hai lỗ tai ngươi xuống cho cha
ngươi nhắm rượu!"

Lâm Thu Sinh thấy chuyện không ổn, sớm nhanh chân chạy vào thôn.

Hạ Sinh đuổi sát theo phía sau.

Thu Sinh dừng chân lại, quay mặt quát mắng đệ đệ, muốn hắn trở về.

Hạ Sinh không trở về, cợt nhả nhìn anh trai, thề cùng hắn tiến thoái.

Thu Sinh không còn cách nào, lớn tiếng hướng Hoàng gia hô: "Nương, ta

chiếu khán Hạ Sinh. Đi !"

Ý của hắn là, 2 đệ đệ, hắn chiếu khán một đứa, cũng tính là hết lòng

quan tâm giúp đỡ. Về phần Xuân Nhi, nha đầu Hoàng gia bú sữa của mẹ,
nên giúp chiếu khán đệ đệ.

Vợ Đại Đầu tức giận đến sôi lên, nhìn về hướng thôn trang mắng không

ngừng.

Tuy Thu Sinh đồng ngôn vô kỵ, lại nói trúng tâm bệnh của Phùng Thị,

ngay cả Phùng bà mụ cũng không nhịn được, "cắn người miệng mềm"
chính là như vậy.

Bởi vậy, Phùng bà mụ liền khuyên nhủ: "Đừng mắng. Hắn là một đứa

nhỏ, muốn hắn chiếu khán em bé còn bú sữa là có chút làm khó hắn. Hắn
nghĩ cũng không sai, để Xuân Nhi ở đây cũng tốt. Bảo Minh Anh coi, ta và
ngươi ra sông giặt. Minh Anh trông một đứa là chiếu ứng, 2 đứa cũng là
chiếu ứng, lại không phí bao nhiêu công sức."

Lúc trước nàng nói giỡn, không thật lòng muốn tiểu khuê nữ đi giặt xiêm

y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.