ĐIỀN DUYÊN - Trang 1674

Lâm thái gia hơn một trăm tuổi, bao nhiêu năm qua không quản chuyện,

hôm nay tự mình ra mặt xử trí chắt trai, có thể biết là ông giận bao nhiêu.

Tuy thân thể ông hoàn hảo, nhưng từng tuổi này, không chừng một ngày

nào đó ngủ một giấc không tỉnh lại nữa. Nếu cứ đi như vậy, đó là sống thọ
và chết tại nhà, là việc vui; nhưng bị con cháu làm cho tức chết, đây chính
là bất hiếu.

Dù Lâm Đại Thắng bị chuyện của con làm thất hồn lạc phách, đến cùng

biết nặng nhẹ hơn phụ nữ, nghe lời đại ca nói, vội cố nén phiền não quát
lớn vợ.

Nhưng nương Bát Cân đã tuyệt vọng đến cực điểm, căn bản không để ý

tới hắn.

Nhị đệ của Lâm Đại Mãnh cũng rất giận, cảm thấy ngũ đệ và ngũ đệ

muội đều không có mắt, thấy đã đi xa Hoàng gia, mới quát: "Ngu xuẩn!
Còn muốn mạng của Bát Cân hay không? Muốn mạng của con trai ngươi
thì thành thật một chút cho ta."

Nương Bát Cân giật mình, thế này mới tỉnh táo lại, không làm khó nữa.

Bên này, Đỗ Quyên nghe lời nói của nương Bát Cân, không khỏi lòng

băn khoăn.

Cứ tưởng rằng Lâm gia hòa thuận, thì ra cũng có mâu thuẫn, bất quá là

đè xuống.

Cũng đúng, gia tộc lớn như vậy, dù xử lý sự việc công bằng cũng có

người cảm thấy bất công, huống chi làm cha mẹ cũng rất khó công bình
chân chính.

Đang suy nghĩ, Lâm thái gia uy nghiêm nhìn lướt qua đám người, sau đó

nhìn qua nàng, ôn tồn hỏi: "Quyên nha đầu, ngươi chịu ủy khuất. Là Lâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.