ĐIỀN DUYÊN - Trang 1812

Hoàng Tiểu Bảo thấy không đành lòng, nói: "Nếu không chúng ta đừng

đi xa..."

Miệng Đỗ Quyên co rút, ngắt lời của hắn nói: "Tiểu Bảo ca ca, nếu ngươi

không muốn đi thì đừng đi, chúng ta muốn đi. Đây không phải là chơi, là
làm việc đứng đắn đó."

Hòe Hoa chợt thấy Lâm Xuân từ cách vách đi ra, vội nói: "Chân ta đã tốt

lắm. Ta sẽ cẩn thận. Đỗ Quyên, ngươi mang theo ta đi!"

Nói bộ dáng rất đáng thương.

Lâm Xuân đi tới hỏi: "Nói cái gì? Còn không đi nữa. Đi thôi, ta mang

Như Gió lên núi đi một vòng. Trời mưa, ở nhà ba ngày, nó rất nóng nảy."

Rồi tới giúp Đỗ Quyên khiêng lưới.

Hòe Hoa vội cười nói: "Có Xuân Sinh hỗ trợ, chúng ta cũng bớt việc

chút."

Đỗ Quyên thấy nàng tự quyết định, giống như mình đã đáp ứng đi chung,

trong lòng không thoải mái. Thật ra đường rộng thênh thang, Hòe Hoa
muốn đi đâu nàng không xen vào, sao cứ thích dính nàng làm cái gì?

Đám con gái ở chung với nhau, cảm thấy náo nhiệt thì không có gì.

Nhưng an toàn là quan trọng nhất, Hòe Hoa té qua một lần, nếu là ở cửa thì
được, lên núi Đỗ Quyên không muốn đi chung với các nàng. Tỷ muội mình
đều học qua võ công, đi theo các nàng là lãng phí công phu.

Nhưng vừa rồi nàng đa nói rõ ràng như vậy, sao Hòe Hoa cứ đòi theo

chứ?

Chợt thấy nàng nhìn Lâm Xuân mặt đỏ hồng, nhất thời hiểu được, vội lui

về phía sau một bước, tránh tay Lâm Xuân, "Ta tự mình khiêng. Ngươi bận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.