ĐIỀN DUYÊN - Trang 1957

Từ lúc Trần Thanh Đại và nha dịch huyện Sơn Dương đến, hai ngày nay

hắn chỉ ngồi nhàn nhã trong đại sảnh khách sạn, lưu tâm những người lui
tới, phòng ngừa có người tìm cháu ngoại gây phiền toái, hắn sẽ vào báo tin
trước một bước, giống như người giữ cửa.

Hoàng Nguyên vội đi ra ngoài.

Đem Tảm Hư Cực và Thẩm Vọng vào phòng khách của mình, Phùng

Thị bưng trà lên là rời khỏi ngay, để ba người nói chuyện.

Thẩm Vọng từ trong tay áo lấy ra một cuộn giấy, vừa nói: "Một tờ là

cuộc đời Cảnh phu tử và gia tộc Cảnh thị kinh thành, ngươi xem trong lòng
biết đường tính. Bên dưới là những chuyện sau khi Diêu Kim Quý đi huyện
Sơn Dương gây nên. Chậc chậc! lệnh biểu huynh thật là nhân tài! Còn có
Dương gia, tuy rằng ngươi sống trong nhà đó mười mấy năm, thật không
hiểu biết người 'Cha' kia, cũng là nhân vật đó. Còn có dưỡng mẫu của
ngươi..."

Hoàng Nguyên vội vàng đứng dậy ôm quyền, cảm tạ 2 người phí tâm, rồi

nhận lấy.

Hắn cũng không nhờ bọn họ. Đây là bọn họ chủ động ra sức giúp hắn.

Tảm Hư Cực mỉm cười, không lên tiếng. Thẩm Vọng phất tay nói:

"Đừng nói những lời đó! Huynh đệ chúng ta, nói như vậy cảm thấy xa lạ.
Ngươi viết cho ta bức tranh chữ kia, ta không thể khoanh tay đứng nhìn.
Tảm huynh thì càng không cần nói, được một thiên văn chương hoàn chỉnh
đó."

Tiếp theo, hai người hỏi tới tình hình đường thẩm hôm nay, đều tức giận

không thôi.

Nhưng nhất thời lại nghĩ không ra biện pháp ứng đối tình hình như thế,

đều trầm mặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.