hôn sự này. Mặt Nhậm Tam Hòa hiện lên nụ cười cổ quái, nhìn về phía ông
ánh mắt tràn đầy châm chọc. Cháu trai Hoàng Tiểu Bảo càng điên cuồng
hơn ...
Chờ ông nghe hết lời Hoàng Tiểu Bảo nói, kinh hoảng hỏi: "Cái gì lưu
đày? Cái gì cách công danh? Thanh thiên đại lão gia, đây là chuyện của nhà
ta, chúng ta không tố cáo, chúng ta trở về tự mình giải quyết."
Diêu Kim Quý gấp gáp nhìn về phía Trầm tri phủ, hy vọng hắn nhanh
chóng phán quyết.
Hoàng Tiểu Bảo lớn tiếng nói: "Gia gia, ngươi bị Diêu Kim Quý lừa rồi,
tôn tử của ngươi bị ngươi hại chết." Hắn gấp đến độ dậm chân.
Hoàng lão cha không dám tin nhìn Hoàng Nguyên, lại nhìn thượng quan
triều đình.
Trầm tri phủ liền hỏi Diêu Kim Quý: "Diêu huyện thừa sẽ rút đơn kiện?"
Diêu Kim Quý khẩn trương trả lời: "Đại cậu và biểu đệ không chấp nhận
mối hôn sự này. Hạ quan cũng là rất bất đắt dĩ."
Đây chính là không chịu rút lui.
Bất quá không phải hắn không triệt, là Hoàng Lão Thực và Hoàng
Nguyên ngỗ nghịch không nghe lời trưởng bối.
Trầm tri phủ không để ý tới ánh mắt nhi tử Thẩm Vọng, lại hỏi Hoàng
Lão Thực: "Hoàng Lão Thực, ngươi không thừa nhận mối hôn nhân cha
ngươi định cho con gái ngươi Hoàng Đỗ Quyên?"
Hoàng Lão Thực đánh rắm không hiểu, nhưng mấy ngày nay nghe
Hoàng Nguyên và Đỗ Quyên lặp đi lặp lại: nếu không thể đem cáo bại Diêu
Kim Quý, hắn và Hoàng Nguyên sẽ bị phán tội ngỗ nghịch, sẽ bị lưu đày;