ĐIỀN DUYÊN - Trang 2051

Nhưng vì Lâm gia mấy đời làm thợ mộc, tơ vàng nam mộc lại cực trân

quý, có hương vị, có thể phòng trùng, mộc văn tuyệt đẹp, tự thân dầu trơn
nhuận không cần quét sơn, đông ấm hè mát, nên luyến tiếc vứt bỏ nguyên
liệu thừa, mà căn cứ theo cỡ lớn nhỏ làm thành các loại đồ vật. Nhưng dù
có lợi dung như thế nào, cũng vẫn sẽ có vật liệu thừa lại, chứa cả nửa
phòng.

Lúc ấy, người hoàng gia phụ trách thu mua niệm bọn họ hiến của có

công, lại lười vận chuyển đám gỗ vụn (bọn họ nhìn thấy chính là một đống
gỗ vụn) đi ra ngoài, nên đặc biệt cho phép bọn họ giữ lại đám vật liệu thừa
đó, còn viết một đạo thủ dụ, quan phủ đóng dấu.

Nhiều năm qua, sư phụ giỏi nhất Lâm gia cũng chỉ dùng đám vật liệu

thừa này làm những vật cực nhỏ, đã cố hết sức. Nhưng hai ba năm nay, tài
nghệ Lâm Xuân càng tăng tiến vượt bực, Lâm thái gia liền ra lệnh hắn xử
lý đống đồ này. Kết quả, hắn tinh điêu vi mài, dùng cách chắp nối, dùng
đám nguyên liệu thừa liên tục làm ra vòng tay, tram gỗ, khuyên tai, vòng
tay vân vân.

Cây phượng thoa này, mắt phượng màu tím chính là tử nam, đầu phượng

và hạt châu phía dưới, đều dùng tơ vàng nam mộc vụn hợp lại mà thành.
Đỗ Quyên còn có vòng tay, theo thứ tự là dùng 5 đoạn gỗ hợp lại, thiết kế
che giấu thập phần xảo diệu.

Về phần vòng tay, Lâm Xuân bắt đầu làm những hạt châu kia thực đã cố

hết sức. Hiện tại thì sao, đường tỷ muội Lâm gia ai cũng có một chuỗi,
không có, cũng dự định làm cho.

Phần công phu biến phế thành bảo này, người bên ngoài đành phải lực

bất tòng tâm.

"Đỗ Quyên, ngươi đừng lo lắng, yên tâm mà mang đi!"

Lâm Đại Mãnh sau khi giải thích xong tổng kết nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.