ĐIỀN DUYÊN - Trang 2129

Mọi người nghe xong đều cười ha ha.

Hoàng lão cha cảm thấy thân gia dùng cách khác biểu lộ sự chịu thua với

mình, càng cao hứng.

Hoàng Lão Thực và Phùng Thị nhìn chằm chằm con trai không khác gì

kẻ dở hơi vậy.

Đỗ Quyên nhìn thấy thần sắc của bọn họ, cố ý giận dữ nói: "Hoàng Ly,

từ nay về sau nhà chúng ta thêm một thiếu gia, ba tỷ muội chúng ta đều
phải đứng qua một bên. Nha đầu trưởng thành là con người ta, nhi tử mới là
của chính mình, có thể rạng rỡ môn hộ. Ngươi suy nghĩ xem cha mẹ sẽ như
thế nào? Có ăn ngon uống ngon khẳng định dành cho hắn trước, ngày lành
không có rồi!"

Đây là lời năm xưa Hoàng lão cha nói.

Hoàng Ly nghe xong nhất thời nóng nảy, chạy đến bên người Hoàng Lão

Thực, ôm hắn cánh tay lắc lắc chu môi nói: "Cha, không cho ngươi thiên vị
ca ca, phải thương ta như trước!"

Hoàng Lão Thực cười không khép được miệng, nói chuyện lưu loát,

"Không thiên vị, đều thương!"

Phùng Thị đứng dậy thu thập bát đũa, thấy vậy quát tiểu khuê nữ nói:

"Đã lớn như vậy, còn ra bộ dáng gì! Còn không thu bát đó, giữ lại một buổi
tối ngươi liếm sạch bát hả?" Vừa liếc Đỗ Quyên, "Ngươi chỉ nói bừa!
Ngươi không khi dễ đệ đệ ngươi đã là chuyện tốt rồi."

Đỗ Quyên nhanh chóng đứng dậy hỗ trợ, vừa kêu oan: "Ta có bản lĩnh

khi dễ hắn sao?"

Người đệ đệ không phải là đèn cạn dầu, nàng muốn khi dễ cũng khó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.